Ngày hôm sau, Tiêu Vị Tân đang đọc sách ở thư phòng liền từ trong miệng Kỳ Hàn biết được việc này.
“Thực sự có việc này?” Y phi thường kinh ngạc.
Kỳ Hàn nỗ lực kiềm nén mới không cười ra tiếng, nghiêm túc trả lời: “Thiên chân vạn xác, thuộc hạ đã nghe bên ngoài đầu đường cuối ngõ đều truyền khắp, nói…… Hạ thị lang tối hôm qua cơ hồ là y phục chưa tế, ma chướng điên khùng chạy ra khỏi Tính Nguyệt Lâu, rất nhiều người tận mắt nhìn thấy, còn nói……”
“Còn nói chỗ kia của Hạ thị lang giống như hài đồng thanh ấu, hoàn toàn không giống nam tử thành niên.”
Nghe đến đó, ngay cả Tiêu Vị Tân đáy mắt cũng có chút ý cười.
Ngày ấy y thật sự nuốt không trôi cơn giận kia, vì thế mới khiến thuộc hạ âm thầm trả thù Hạ Hoài Chương, chẳng qua dù sao cũng không dám làm ra động tác quá lớn sợ chọc tới hoài nghi, suy nghĩ đơn giản chính là làm hắn ăn chút mệt nằm mấy ngày liền thôi, lại không ngờ tới sẽ có cục diện này, hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của y.
Hạ Hoài Chương phải chịu một phen đại nhục nhã, sợ là đời này đều tẩy không sạch ô danh, đích xác làm người ta thống khoái hơn nhiều so với chỉ bị tấu một trận nằm mấy ngày.
“Là chủ ý của ai?” Tiêu Vị Tân thực sự có chút tò mò, nhìn bút tích này không giống như là người trong phủ làm ra.
Kỳ Hàn vội tiến lên một bước trả lời: “Thuộc hạ đã đi hỏi thăm qua, là một người kêu Ảnh Tam của Ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-anh-ve-den-hoang-hau/993561/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.