Lãnh Tu vừa cười dâm đãng vừa đưa tay ra, từ từ sờ vào đôi nhũ hoa quyến rũ của nàng...
Trần Văn tức giận quát:
- Dâm tặc, dừng tay ngay! Lãnh Tu ngoảnh lại, ném cho Trần Văn cái nhìn khinh bỉ và nói:
- Ngươi vội gì, đây mới là màn khởi đầu, tiết mục hấp dẫn còn ở phần sau.
"Soạt"! Tiếng áo rách lại vang lên, thân người nõn nà của Trần Võ đã hoàn toàn hiện ra trước mắt.
Lúc này, Lãnh Tu mắt rực lửa dục, hơi thở dồn dập ôm chầm lấy Trần Võ, bỗng lại đứng lên, lẹ làng cởi bỏ y phục của mình...
Trần Văn khẽ buông tiếng thở dài vô vọng, nhắm mắt lại, lẩm bẩm:
- Gia gia râu dài, lão nhân gia đã bảo chuyến đi này của hai người ắt cókỳ ngộ, chả lẽ đây chính là kỳ ngộ mà lão nhân gia đã nói hay sao? Hừ!Lãnh Tu... dâm tặc, chỉ cần ta còn một hơi thở, không bao giờ ta quênđược nỗi nhục mà ngươi đã gây cho ta hôm nay, một ngày nào đó ta sẽ bắtngươi phải đền bù gấp trăm ngàn lần...
"Bốp" một tiếng giòn giã, cắt đứt những lời lẩm bẩm của Trần Văn.
Chàng mở mắt nhìn, chỉ thấy Lãnh Tu đang tay bụm má phải của mình đứng ngâyngẩn, khuy áo đã cởi ra, y phục sốc sếch, trông hết sức thảm não.
Trước mặt Lãnh Tu đã có thêm một lão nhân áo đen, râu trắng phủ ngực, mặt đen như mực.
Phía sau lão nhân áo đen là Động Đình Nhị Xú vừa mới chia tay ở Bàn Thạch Bảo.
Thân người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-anh-dan-tam/2310629/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.