Vấn đề càng nghĩ càng nhiều và cũng càng nghĩ càng rối.
Lúc này, chàng đã dẹp bỏ hết những vấn đề nan giải trước mặt.
Bỗng bên tai vang lên một giọng trong trẻo nói:
- Khải bẩm cung chủ, thời gian nửa nén nhang đã đến! Trình Lập Dân giậtmình như chợt tỉnh trong mơ. Độn Thế Cung Chủ đã lạnh lùng hỏi:
- Trình Lập Dân, ý ngươi thế nào? Trình Lập Dân lòng rối như tơ vò, chẳng chút đắn đo bấm bụng cắn răng đáp:
- Tại hạ đồng ý chấp nhận điều kiện của cung chủ! Độn Thế Cung Chủ rắn giọng:
- Ngươi không hối hận chứ? Trình Lập Dân cao giọng:
- Đại trượng phu nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy, có gì mà hối hận! Độn Thế Cung Chủ lớn tiếng hô:
- Thỉnh bài vị tổ sư! Ngay lập tức, có người từ sau sảnh bưng ra một linh bài phủ lụa đỏ, đặt lên trên khám thần sau bàn.
Độn Thế Cung Chủ lại hô to:
- Dâng hương!
- Thỉnh hình cụ! Bóng người qua lại, trước bài vị đã được thắp hương, vàmột chiếc khay nhôm trên có một con dao nhỏ sáng lóa cũng đã được đặtlên bàn, bên cạnh khay còn có hai chiếc lọ ngọc trắng và một cuộn vảitrắng.
Trình Lập Dân thấy vậy, lòng thật không sao phân biệt được là mùi vị gì...
Một chiếc ghế thật dài màu đỏ "cộp" một tiếng đặt xuống trước mặt chàng...
Độn Thế Cung Chủ hô tiếp:
- Dìu người thọ hình vào vị trí! Hai đại hán võ phục dìu Trình Lập Dân nằm ngửa lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-anh-dan-tam/2310618/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.