Lãnh Văn Anh sửng sốt:
- Ồ! Ông ta chính là Hãng Nguyên Cát màDân ca đã gặp trên quan đạo Thường Hành hồi mấy hôm trước phải không?Trình Lập Dân gật đầu:
- Phải!
- Ông ta chẳng phải đã bị một người áo xám bịt mặt thần bí dẫn đi rồi ư?
- Phải, người áo xám bịt mặt ấy chính là vị lão nhân áo xám này đây!
- Lúc ấy Dân ca không nhận ra chính là vị lão nhân này sao:
- Ườm... ngu ca tuy nhận thấy dáng người rất quen, nhưng lúc bấy giờ thần trí của ông ta rất tỉnh táo, không giống như một người điên.
- Qua việc ông ta xuất thủ đột kích vừa rồi, dường như bệnh cũ lại tái phát rồi!
- Ườm...
- Vậy Dân ca định xử trí thế nào?
- Đưa ông ấy về tổng đà trước!
- Còn lão ma này? Trình Lập Dân ngẫm nghĩ một hồi mới đáp:
- Thả cho lão ta đi! Lãnh Văn Anh ngạc nhiên:
- Dân ca không nhân cơ hội này trừ khữ lão ta, sau này có thể...
Trình Lập Dân nghiêm mặt ngắt lời:
- Lợi dụng cơ hội lúc người lâm nguy, đó không phải hành vi của đấng đạitrượng phu, ngu ca không đời nào hạ thủ đối với người không còn sứckháng cự.
- Sự biến tùng quyền, Dân ca câu nệ tiểu tiết, sau này hẳn sẽ hối hận không kịp.
- Ngu ca ý đã quyết, muội đừng nói nữa! Trình Lập Dân tiện tay phất ra,giải khai huyệt đạo cho Bát Chỉ Thần Đà Hãng Nguyên Cát, đoạn lạnh lùngnói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-anh-dan-tam/2310609/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.