Nhưng nghĩ lại, hiện địch đông ta ít, bí mật ấy tạm giữ lại, nên vội đổi lời nói:
- Tôn giá đã đến quá muộn rồi! Tán Hoa Tiên Tử Trầm Tố Quyên thoáng nhíu mày:
- Ngươi nói vậy nghĩa là sao?
- Tôn giá không biết tự suy nghĩ (mất 2 trang, quyển 8 trang 54
- 55) nào? Mạc Hùng vội tiếp lời:
- Chưa đầy nửa giờ! Tán Hoa Tiên Tử Trầm Tố Quyên lạnh lùng:
- Lâu vậy mà các ngươi không giải quyết nổi tên hậu sinh này...
Liếc mắc nhìn Thiên Huyễn Thư Sinh và người đàn bà áo vàng, lòng biết có hai người này hiện diện, cũng chẳng thể trách như vậy, bèn ngưng lời, lẩmbẩm một mình:
- Xem ra sự suy đoán vừa rồi của ta vẫn có khả năng từ sáu phần trở lên...
Đoạn cất cao giọng, chú mắt hỏi:
- Cửa vào địa thất ở đâu? Mạc Hùng vội đáp:
- Ở dưới gầm bàn đá trong đình! Trình Lập Dân tuy không biết vì sao lãobà áo xanh lại truyền hết toàn thân chân lực cho mình để đến đỗi mấtmạng, nhưng khi chưa rõ sự thật, dẫu sao bà ấy cũng có ơn với mình, nayhài cốt chưa lạnh, đâu thể để cho người quấy nhiễu. Hơn nữa, qua tìnhhình lúc này có thể suy đoán, giữa Tán Hoa Tiên Tử Trầm Tố Quyên với lão bà áo xanh hẳn là có thâm thù đại hận gì đó và Tán Hoa Tiên Tử Trầm TốQuyên dường như rất ngán sợ lão bà áo xanh, hiện địch mạnh ta yếu, nếugiữ được bí mật về cái chết của lão bà áo xanh, ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-anh-dan-tam/2310602/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.