Bách Liễu sư thái buông tiếng thở dài:
- Không sai, bần ni cũngnghĩ như vậy, nhưng Cao Tố Tố trời sinh khổ mệnh, trời đã sắp đặt cho bà ấy một chung rượu cay đắng hơn, để cho bà ấy từ từ nếm cả đời...
Hồ Băng Ngọc không nén lòng được, xen lời:
- Chuyện ấy đúng là tạo hóa trớ trêu, về tình cũng như về lý, cả hai vịtiền bối Trình Trấn Nam và Cao Tố Tố đều không cần phải ray rứt lươngtâm.
Bách Liễu sư thái thở dài não nuột:
- Nữ thí chủ cóđiều chưa rõ, nếu sự việc kết thúc từ đó thì cũng đúng như thí chủ đãnói, Trình Trấn Nam với Cao Tố Tố đều không cần phải ray rứt lương tâm,nhưng sự thật lại diễn biến quá ư là bất ngờ.
- Vậy chả lẽ...
- Thí chủ đừng ngắt lời, hãy để cho bần ni nói tiếp.
Bách Liễu sư thái quét mắt nhìn Trình Lập Dân đang ngồi thừ ra, nói tiếp:
- Ngay khi Trình Trấn Nam với Cao Tố Tố thành hôn, hai năm sau và cũngchính là mười năm sau ngày Trình Chí Hoằng ra đi, Trình Chí Hoằng đã trở về.
Nhưng lúc này Trình Trấn Nam với Cao Tố Tố gạo đã thành cơm, Trình Chí Hoằng còn nói được gì nữa! Lúc Trình Chí Hoằng theo phép tắcviếng thăm đường huynh, Trình Trấn Nam một mặt do lòng hổ thẹn, một mặtcũng muốn cho đôi tình nhân thanh mai trúc mã có được một cơ hội hànhuyên tâm sự, nên đã viện lý do vắng mặt, thầm dặn gia nhân nói dối làsư phụ triệu mời, rời nhà ra đi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-anh-dan-tam/2310594/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.