(Tiểu Đông: ý chỉ tác giả - Tái Kiến Đông Lưu Thủy)
- --
Một trận làm cho người ta thiên hoán địa chuyển, một màn cưỡng hôn không phân rõ đông tây nam bắc, mặt Dương Hi ửng đỏ, vẫn không biết là do bị hôn, hay do bị tức. Đợi đến khi Giang Bình hơi ngẩng đầu lên, rời khỏi môi Dương Hi, liền thấy trong con ngươi của nàng lóe lên sự phẫn hận cùng ủy khuất. Dương Hi quen kiêu ngạo, nằm mơ cũng không nghĩ tới mình gặp phải một người vô lại như vậy, hơn nữa còn đường đường chính chính tiến vào nhà mình, cùng mình tồn tại dưới một mái nhà.
Từ cái tuổi bắt đầu biết đến chuyện tình cảm, bên cạnh xuất hiện không ít người ngưỡng mộ mình, theo đuổi mình, thầm mến mình, đủ loại người. Bất kể là nhiệt tình, hay ngượng ngùng, bất kể là lãng mạn, hay là đần độn, mình đều đã chứng kiến, nhưng hết lần này đến lần khác, vô lại đến cực điểm như vậy, còn không biết tôn trọng người khác như vậy, là mình lần đầu tiên gặp phải.
Gặp phải, hơn nữa còn bất lực và tức giận vì không có cách nào thoát khỏi. Dương Hi oán giận nhìn Giang Bình, "Cô thật là một cầm thú. Cách xa tôi một chút!"
Cầm thú? Mắng cũng thật khó nghe! Giang Bình vểnh miệng nhướng mày, nhưng rõ ràng không hề để ý đến lời nói của Dương Hi, đây là ưu thế của bác sĩ tâm lý, lời của Dương Hi là muốn làm cho mình giận, làm cho mình tổn thương, tốt nhất là tổn thương đến mức vội vàng thu dọn đồ đạc rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-ai/190324/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.