Giang Bình sắp xếp chuyện ở Mỹ Diệp xong, lại thuận đường ghé một chút vào phòng cố vấn tâm lý của Trương Tử Thanh, người bạn này đã tìm Giang Bình rất nhiều lần, đáng tiếc bị Giang Bình cho biết quá trình trị liệu cho Dương Hi đang ở giai đoạn mấu chốt, không thể phân tâm, càng không thể làm cho Dương Hi biết thân phận thật của mình, cho nên ngay cả điện thoại cũng không cho phép Trương Tử Thanh gọi, cùng lắm chỉ có thể gửi tin nhắn.
"Chuyên gia tâm lý học của mình, mình chờ cậu đến hoa cũng tàn, đại gia cậu có thể trích một ít thời gian sủng hạnh người đáng thương như mình được không?" Trương Tử Thanh vừa nhìn thấy Giang Bình đẩy cửa vào liền hô một tiếng đứng lên, vừa giương nanh múa vuốt hướng tới Giang Bình, vừa trong miệng quát lên.
"Có chuyện thì nói, không có chuyện gì thì mình đi." Giang Bình dừng bước, sau đó nghiêng người tránh né, làm cho Trương Tử Thanh với vẻ mặt như oán phụ ấy vồ hụt vào khoảng không.
"Không cần phải máu lạnh tàn nhẫn vậy chứ." Trương Tử Thanh mở to hai mắt nhìn chằm chằm Giang Bình, cố gắng làm cho bản thân biểu hiện ra vẻ ai oán.
"Sự thật là, mình phải vội về để chuẩn bị cơm trưa cho bệnh nhân của mình, cho nên phải tranh thủ thời gian, cậu tìm mình có việc gì?" Giang Bình mặc kệ Trương Tử Thanh, đi đến ghế sopha ngồi xuống.
"Nấu cơm? Mình có chút nghi ngờ về mối quan hệ giữa cậu với cái người gọi là bệnh nhân kia nha." Trương Tử Thanh tỏ vẻ nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-ai/1424891/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.