" Anh làm gì đấy ?" Lý Đông bước từ trên cầu thang gỗ xuống , nhanh chóng chạy lại chỗ của Thuận Nhã , không may trượt chân té xuống sàn gỗ .
"A" Lý Đông bị đau , mặt mày nhíu lại , khó chịu đánh một cái xuống sàn gỗ.
" Làm đau chết ta rồi !"
" Làm sao lại bất cẩn thế này ."
Thuận Nhã ngồi dậy , từ từ đỡ Lý Đông dậy dắt cô lại chỗ hắn ngồi cạnh , chỉ có thể bất lực lắc đầu . Con người này , đã ba mươi tuổi rồi mà , tại sao vẫn trẻ con như thế chứ .
" Là do cái vớ hôm qua anh mang cho em , trách móc em cái gì cơ chứ ?" Lý Đông liếc mắt về phía hắn một cãi , không thuận theo mà mắng hắn một cái .
" Phải phải là anh sai , được chưa ? Đã ba mươi tuổi đầu rồi mà ..."
" Một ngày còn anh , em còn trẻ con , được chưa ? Em đã phải gồng mình trưởng thành lâu rồi ." Lý Đông tựa đầu vào Thuận Nhã , sinh tử ly biệt , cảm giác tưởng tượng tất nhiên chả bao giờ bằng xương bằng thịt đâu , luôn có cái gì đó , tệ hơn .
" Ông ngoại còn chưa có thức dậy , có phải bị em làm tỉnh trên lầu rồi không ?" Ánh mắt trêu ghẹo của hắn , đúng là làm người khác cảm tình , mến mộ , quả là nam nhân của Lý Đông a !
" Làm sao ? Cũng mới có một tuần ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-ac-phi-thanh-ac-hau/2007227/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.