Ngày thứ hai.
Thời tiết khá đẹp.
「Đây là… Hiếm khi thấy dự đoán của Danna-sama sai lệch nhiều đến vậy.」
Morris, người đang quan sát tình hình quân đội Aion từ trên tường thành vào rạng sáng, đang lẩm bẩm như thế.
Với một thế đứng thẳng khá mê hoặc cùng với một bộ đồ quản gia không có lấy một vết nhăn.
Dù đang nói như thể chẳng có gì to tát, nhưng ông thực sự đang khá bối rối.
Bởi lẽ kết quả xảy ra đã đi chệch khá xa so với những gì chủ nhân Rembrandt của ông dự kiến trước.
「Mình có nên ăn mừng khi tiến độ được đẩy nhanh hay không, hoặc cái gọi là ‘may mắn’ đã bắt đầu can thiệp vào… Mình phải báo lại điều này ngay lập tức.」 〈Morris〉
Morris hối hả trở lại bên cạnh Rembrandt.
Mặt khác, sau lưng ông, đội quân Aion đã bị tấn công bởi đám ma thú và hiện đang đứng trên bờ vực sụp đổ một cách thảm hại.
Thông tin về những con mamono đến từ vùng đất hoang đã không nằm trong sự tính toán của quân đội Aion.
Kế hoạch của bọn họ là tiến đến gần vùng đất hoang, nhưng lại không nghĩ đến chuyến tiến vào hay lập ra đối sách.
Bất cẩn sẽ là một lời chỉ trích xứng đáng.
Nhưng trên thực tế, bọn họ còn không nghĩ rằng Tsige sẽ dỡ bỏ rào cản giữa vùng đất hoang thông với thành phố trong khi đang chìm vào tuyệt vọng.
Và sự ngây thơ khi nghĩ rằng ném ma thú vào một cuộc chiến giữa các hân tộc là một điều cực kỳ ghê tởm và kỳ quái.
Đó là lối suy nghĩ đơn giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tsuki-ga-michibiku-isekai-douchuu/680648/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.