Một cảm giác ngột ngạt đến mức nó giống như là một làn khí độc hại. Chúng tôi, những người đã đến tham dự lớp học của Raidou-sensei, rất ngạc nhiên bởi hàng chục sinh viên mới sẽ tham gia. Kể từ khi hỗn loạn với các biến thể, nhận thức về lớp của sensei trong mắt các sinh viên theo học tại học viện này đã thay đổi khá nhiều. Chúng tôi đang ở trên một cánh đồng lớn. Thực ra, nó cũng tương tự đối với chúng tôi, theo một nghĩa khác. (Đây là một kết giới. Nhưng với mục đích gì?) Khoảnh khắc lớp học bắt đầu, Raidou-sensei và Shiki-san đang hợp tác với nhau để tạo thành một loại phép thuật. Và rồi, cùng với cảm giác mà tôi cảm thấy cách đây không lâu, mọi người đều bị cô lập trong một loại kết giới nào đó. Những á nhân hỗ trợ của Raidou-sensei và Shiki-san không thấy đâu. (Ơ? bên trong kết giới, không có ai khác ngoài tôi?!) Tất cả học sinh đột nhiên biến mất, chỉ còn một mình tôi giữa cánh đồng. Nếu chỉ là Shiki-san, mọi việc sẽ tiến gần đến ranh giới của lẽ thường mà không vượt qua nó, nhưng trong trường hợp của Raidou-sensei, nó không hoạt động theo cách đó. Người đó thi thoảng lại làm những điều thái quá, thậm chí là vô cùng bất thường. Ví dụ, gọi những mamonos(á nhân) mạnh mà tôi thậm chí còn không biết thầy ấy mang chúng ra từ đâu và để chúng chiến đấu với học sinh. ...Nhưng gần đây, khi Shiki-san rời khỏi lớp và chỉ còn Raidou-sensei, thầy ấy bắt chúng tôi thực hiện các khóa đào tạo khắc nghiệt. Chà, điều đó có nghĩa là thầy ấy đang nghiêm túc với chúng tôi và làm những gì thầy ấy có thể, vì vậy nó thực sự làm cho tôi hạnh phúc. Nhưng trong thời gian này, khi có cả những người mới tham gia, không có cách nào hai người đó làm cùng một bài học cho tất cả mọi người. Hãy suy nghĩ một chút về vấn đề này. Để được làm việc trong công ty Kuzunoha, tôi phải mạnh mẽ hơn. Và vì lợi ích đó, điều mà tôi có thể làm là suy nghĩ thật kĩ và xử lý các tình huống một cách cẩn trọng. (Ma thuật ảo giác huh. Cô lập và ảo ảnh. Họ đang nhốt chúng ta bằng thứ đó, rất có thể.) Cơ thể tôi có thể di chuyển. Nhưng tôi thậm chí không chắc chắn nếu tôi thực sự di chuyển nó. Từ xa, những con quái vật bùn đen bước ra và đang tiếp cận. Tôi có thể cảm thấy sự thù địch rõ ràng nên tôi chặn chúng lại. Tôi có thể sử dụng mũi tên và phép thuật của mình như bình thường. Chúng cho thấy hiệu quả đối với những con quái. Nhưng với tốc độ này, sẽ không thể kết thúc trận đánh. Vì tôi đã cảm nhận được tình huống này là do ma thuật ảo ảnh, nên phương pháp để phá vỡ sự bế tắc này là chinh phục bùa chú. Với ý định xác nhận tôi có bao nhiêu thời gian, tôi cố tình nhận một cuộc tấn công mà tôi sẽ có thể phục hồi. "!!" Đau quá. Nó khá là đau. Da tôi bị cắt như bình thường và máu chảy ra từ đó. Tôi ngay lập tức chữa lành vết thương bằng phép thuật. Nếu đó là ma thuật ảo ảnh mà chúng ta đã được học, ngay cả khi đó là ma thuật được tăng sức mạnh với kết giới, tôi không nên nhận sát thương vì tôi đã nhìn thấy nó như một ảo ảnh. Nhưng đây là thứ mà Raidou-sensei và Shiki-san hợp tác để thiết lập. Không thể xem xét nó một cách bình thường được. Có thể có khả năng rằng kết giới chỉ để cô lập, và ảo ảnh thực sự không có gì đặc biệt. Và trong thực tế, tôi có thể cảm nhận được sự hiện diện của Jin và Sif, những người ở ngay bên cạnh tôi và các thành viên khác. Tôi thậm chí có thể nghe thấy giọng nói của họ. Thay vì sợ tình huống này, tôi có thể nói rằng nỗi sợ hãi đối với hai giáo viên đó đã được sinh ra trong tôi. Đột nhiên, cơ thể của lũ mamonos bùn đen phình ra, cơn khát máu thậm chí còn tăng hơn nữa, và chuyển động của chúng ngày càng sắc nét hơn. Tôi hiểu rồi, thế thì đã sao. Thật là một ảo ảnh tồi tệ. "Nhưng đây chỉ là ảo ảnh. Ngoài ra, đây là một buổi học. Đó là lý do tại sao mà nó có thể bị phá vỡ. Nó chắc chắn có thể bị phá vỡ!" (Amelia) Không có cách nào khác để tôi có thể khắc phục điều này. Đó là một trong những điều mà tôi, Amelia Hopelace, đã học được sau khi được đào tạo trong công ty Kuzunoha. Miễn là không phải một cuộc chiến thực sự, Raidou-sensei và Shiki-san hiếm khi làm những điều khiến chúng tôi không thể vượt qua. Trong những ngày như hôm nay, nơi mọi người được thực hiện cùng một bài học, nội dung bài học không kết thúc chỉ với điều này! Tôi né tránh những con mamonos lầy lội và cố đánh bại chúng trong khi tôi di chuyển xung quanh và tìm kiếm các đường nối trong kết giới hoặc bất kỳ gợi ý nào có thể phục vụ để phá vỡ ảo ảnh. Không mất nhiều thời gian, tôi đã tìm thấy nó. Nơi đó phong cảnh hơi cong vênh. Tôi tăng sức mạnh ma thuật của mình, truyền nó vào mũi tên của mình và bắn vào đó. "Mình làm được rồi!" (Amelia) Tôi có thể cảm thấy kết giới đang dần vỡ vụn. Như thể một lớp da mỏng đang bị bóc ra, thế giới với những con mamonos đầy bùn đen đang biến mất, và tôi trở về nơi có cùng cảnh quan. Tôi có cảm giác như mình đã nằm trên mặt đất. Thế là tôi đã ngủ. Tôi nhìn xung quanh mình, tất cả mọi người đều ở đây. Jin và Daena cũng vậy và không ngừng nhìn xung quanh. Tôi không phải là người đầu tiên. Một cảm giác nhức nhối trong ngực tôi. Những từ mà Shiki-san nói với tôi vang vọng trong đầu: "Em không có tài năng như những người khác." Ngay cả khi tôi hy sinh thời gian ngủ để luyện tập, tôi vẫn không biết liệu mình có thể vượt qua giới hạn của mình không. Và trong thực tế, ngay cả khi tôi đang luyện tập như thế này, vẫn có Jin hoặc người khác ngang hàng và thậm chí giỏi hơn tôi. Thực sự, thiên tài rất rắc rối. Nhưng...cũng ổn thôi. Ít nhất, tôi có thể giữ vững tốc độ cùng với họ. Nếu tôi thu hẹp khoảng cách từng chút một, một ngày nào đó tôi sẽ có thể bắt kịp họ...đúng không?. "...Eh?" Khi tôi đang nghĩ vậy, Raidou-sensei và Shiki-san đang nhìn tôi và tỏ vẻ ngạc nhiên. Chuyện gì vậy? Có phải họ nghĩ rằng khả năng của tôi kém hơn hơn thế này không? Uh, nếu đó là trường hợp đó, thì điều đó khá gây sốc. Ở xung quanh, vẫn còn Sif, Yuno, Izumo và Misura, những người đang rêи ɾỉ trong giấc ngủ. Những đứa trẻ mới đều bị xóa sổ và quằn quại. Ở vị trí thứ ba là, tốt, không tệ, tôi cho rằng. ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◆ "Jin đánh bại tất cả và trốn thoát một cách tình cờ, Daena đã sử dụng ma thuật tăng cường lên nắm đấm cậu ta và tìm thấy lối thoát một cách tình cờ." (Makoto) "Yeah." (Shiki) "Họ đã trốn thoát một cách may mắn." (Makoto) "Đúng vậy. Có vẻ như chúng ta sẽ cần đặt ra các hạn chế vào lần tới khi chúng ta làm điều gì đó như thế này." (Shiki) "Tomoe, người chuyên về việc này, đã có thể làm tốt hơn. Vậy thì, tôi sẽ đến chỗ của Jin và Daena." (Makoto) "Vâng. Tôi đã chuẩn bị cung và mũi tên đặc biệt của ngài." (Shiki) Thứ mà Shiki đưa cho tôi không phải mũi tên có đầu nhọn, mà là mũi tên có đầu hút như trong trò chơi ở hội chợ. Cây cung cũng không giống với cái tôi hay sử dụng, nhưng cái cung này là thứ đặc biệt mà tôi sử dụng ở học viện với các học sinh. Hơn nữa, nó là khá thô. Nó nhỏ hơn và yếu hơn rất nhiều so với cung và mũi tên mà lần đầu tiên tôi nhận được từ tộc Orc vùng cao trên thế giới này. Để làm giáo viên trong trường này, tôi đã học Feather Touch * EX * để kìm hãm ma lực, nhưng Shiki nói rằng ngay cả với điều đó, mọi người sẽ ở cửa tử thần khi bị bắn trúng. Tôi chỉ có thể cười vào điều đó. Khi tôi bắn tỉa các học sinh của mình trong các bài học, rõ ràng tôi đã không nhắm đến mạng sống của chúng. Nhưng Jin và những người khác đã ở giai đoạn mà họ đang tiến bộ, nên có vẻ như Shiki đã nghĩ đến cách tôi có thể sử dụng cung tên một cách hợp lý và đây là kết quả của nó. Thực sự, làm thế nào mà nó trở thành như thế này? "...Hoh~" "Hm?" Shiki thốt ra một giọng nói như thể anh ấy không mong đợi điều gì đó. Tôi tìm kiếm lý do của nó, và nhìn xung quanh những học sinh vẫn đang ngủ và tôi thấy rằng một học sinh khác đã thức dậy. Heh ~, tôi có thể hiểu tại sao Shiki ngạc nhiên. Đó là Amelia. Đó là tình cờ, cô thực sự đã phá vỡ ảo ảnh đúng cách. Ấn tượng đấy. Chỉ trong trường hợp, tôi đã làm cho nó khó khăn để phá vỡ ảo ảnh giảm xuống khi thời gian trôi qua. Ngay cả khi tính đến điều đó, thời gian Amelia thức dậy rất nhanh. Về bản chất, cô ấy đứng đầu. "Có phải Amelia là người chống lại ma thuật mạnh mẽ không?" (Makoto) "Sức đề kháng của cô ấy với ma thuật? Đó không phải là thứ có thể phát triển một cách nhanh chóng, nhưng điều này thật đáng ngạc nhiên. Cho dù cô ấy đã được đào tạo bao nhiêu, cô gái đó vẫn có..." (Shiki) "Rốt cuộc cô gái đó là người yêu thích của Shiki. Cô ấy tỏa ra hào quang 'Tôi yêu Shiki-san, từ toàn bộ cơ thể của cô ấy, nhưng ừm, điều đó không tệ." (Makoto) "Raidou-sama, không phải là tôi đang dạy Amelia vì một lý do như vậy, tôi chỉ là..." (Shiki) "Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi. Nếu đó thực sự là lý do của anh, thì trong trường hợp của đó, nó sẽ kết thúc với việc thực tế anh dạy tất cả các sinh viên nữ và chăm sóc họ." (Makoto) Nó thực sự sẽ xảy ra như thế, không đùa đâu. Chà, dù sao đi nữa, có vẻ như một tài năng mới của Amelia đã được phát hiện, có lẽ vậy? Rốt cuộc, cô gái đó khá đa năng trong rất nhiều thứ. Cô ấy có xu hướng chỉ thể làm những điều nhỏ nhặt trong mỗi phần, nhưng điều ấn tượng là cô ấy có thể làm rất nhiều thứ. "...Về công việc bán thời gian, chắc chắn đúng hơn 80% sinh viên nữ nói rằng họ muốn tham gia vào nó, nhưng...diễn tả thế nào nhỉ, đó là sự bực tức." (Shiki) "Vậy thì, tôi sẽ đến chỗ các học sinh đã tỉnh với tư cách là Raidou-sensei và dồn ba người đó thêm một chút nữa bằng cung và mũi tên của tôi." (Makoto) Thay vì bắn cung, điều này làm tôi nhớ đến khi tôi chơi ở các trường bắn trong các lễ hội. Bây giờ có thể an toàn khi bắn vào những sinh lực mà tôi đã tránh trước đây, vì vậy hãy để mục tiêu cho chúng. Ngay cả khi nó không phải là một mối đe dọa, việc nhận các cuộc tấn công tại những điểm chí mạng cũng rất nguy hiểm và tôi nghĩ họ sẽ nghiêm túc cố gắng chống lại nó. À, đúng rồi. Cung này giống như một Youkyuu. Nó cho ra loại cảm giác đó. Mặc dù nó có miếng hút. Tôi phải cố gắng hết sức theo một nghĩa khác để không tạo ra một rắc rối bất ngờ nào. ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◆ "Sen...pai...nếu tiếp tục học một lớp như thế, rồi sẽ có ngày, senpai sẽ chết cho mà xem." "Im lặng chút đi. Ngoài ra, tôi sẽ không chết, vì vậy đừng lo lắng. Tệ nhất, họ sẽ đưa chúng ta trở lại ngay khi chúng ta sắp sửa thoát khỏi đây." (Jin) "Jin, thay vì gọi là không chết, nó giống như là chúng ta không được phép chết vậy." (Misura) Dừng lại đi...Misura. Jin, Amelia và tớ, lại phải đối mặt với địa ngục sau khi chúng tớ chinh phục ảo ảnh đó, cậu biết không? Bất cứ ai cũng muốn nghỉ ngơi." (Daena) "Mình...không biết phải diễn tả nó như thế nào nữa, nó thực sự kinh dị. Các cậu...ba người các cậu đã chết bao nhiêu lần?" "..." Mọi người đều có một vẻ mặt không mấy vui vẻ. "Tớ tự hỏi, có thực sự có thể bắn trúng đầu, tim và cổ thường xuyên như vậy mà không có phép thuật hỗ trợ nào không? Tớ bắt đầu nghĩ rằng thầy ấy đang cầm một loại vũ khí gϊếŧ người tức thì đáng kinh ngạc." (Yuno) "Hey." (Amelia) "Gì vậy, Amelia?" (Izumo) Sau khi hoàn thành buổi huấn luyện với ma thuật ảo giác, buổi học Raidou-sensei dường như đã bước lên một mức độ khác. Một số học sinh mới vẫn có khuôn mặt tái nhợt, và thậm chí với điều đó, họ vẫn mắc kẹt với chúng tôi suốt chặng đường ở đây. Họ theo chúng tôi đến thư viện. Thoát ra khỏi ma thuật ảo ảnh, chúng tôi lại phải đối mặt với cây cung và mũi tên của Raidou-sensei và nhận nhiều vết thương chí mạng - hoàn toàn không phải là cường điệu. Chúng ta có thể nói rằng thầy ấy đã kìm lại, nhưng bản thân điều đó thật khó chịu. Thầy ấy bắn vào chúng tôi rất, rất nhiều lần. (Trans: ( ͡☉ ͜ʖ ͡☉)) Tôi không thể phủ nhận rằng tôi cảm thấy muốn khóc. Trong nhóm đó, Amelia, người cũng thất vọng và im lặng, đã lên tiếng. Izumo chú ý đến nó và hỏi Amelia, cô cười yếu ớt và tiếp tục nói. "Thầy ấy nói rằng thầy ấy không nhắm vào mắt vì ngay cả khi có miếng hút, nó vẫn nguy hiểm. Đúng là nếu bạn đang sử dụng cung tên, bắn vào mắt là khá hiệu quả và chúng ta cũng được dạy rằng đó là một nơi có thể mang lại cái chết nhất định. Nhưng từ cảm giác đó, tớ nghĩ rằng thầy ấy sẽ có thể bắn vào cả hai mắt của chúng ta ngay cả khi chúng ta đang di chuyển xung quanh." (Amelia) Đôi mắt. Nghiêm túc chứ? "...Ah đúng rồi, Sensei đã nói về điều đó với cha trước đây. Ông nói rằng sử dụng mũi tên phủ màu đen để bắn vào mắt đối thủ là thực sự hiệu quả trong chiến tranh ban đêm. Thầy ấy nói rằng nếu có ánh trăng, cậu có thể bắn bao nhiêu tùy thích và cây cung sẽ vô song." (Yuno) Yuno kể một chút thông tin về Raidou-sensei. "Không phải là cung tên trở nên vô song, mà giống như, bản thân Raidou-sensei cũng vậy." "Ngay cả với một cây cung và mũi tên đồ chơi ,thực tế khi bị bắn trúng, cảm giác đó vẫn vang vọng trong cơ thể tớ. Sensei và Shiki-san nói rằng nó không có chút sức mạnh nào, nhưng tớ đã thấy cuộc sống của mình lóe lên trước mắt vài lần." (Daena) Daena nói điều này với đôi mắt như thể linh hồn đã rời bỏ cậu ta. Tôi cũng cảm thấy thế. Sensei đã nói những điều như: Đây không phải là lúc để có * những chiếc đèn kéo quân *, vì vậy thầy ấy có lẽ đã có những trải nghiệm như vậy trước đây. Nói cách khác, có những người ở ngoài kia có thể khiến Raidou-sensei cảm thấy giống như chúng ta. Tôi không muốn nghĩ về điều đó. Tôi cảm thấy mình sẽ phải cố gắng hết sức để tôi không bị dồn vào tình huống đó. Trạng thái đèn kéo quân thật đáng sợ. "Ở bất cứ khía cạnh nào, ngay cả khi công việc chính của tớ là pháp sư, tớ phải mất nhiều thời gian hơn để vượt qua ma thuật ảo giác so với Jin và Daena. Điều đó thật gây sốc." (Sif) Sif cảm thấy khá hụt hẫng. Bây giờ cô ấy đã đề cập đến nó, trong lúc huấn luyện với ma thuật ảo giác, Sif đã mất khá nhiều thời gian để vượt qua nó. Trong trường hợp của tôi, tôi đã lan man khắp nơi và nó đã diễn ra khá tốt đẹp. Đó là những gì tôi sắp nói, nhưng tôi đã kiềm chế. Điều đó không khiến mấy người kia thoải mái hơn chút nào. "Đây cũng thế. Nó khiến tớ nhận ra rằng việc tăng số lượng các yếu tố có thể sử dụng và các quân bài trong tay không có nghĩa là mình đã đủ mạnh." "Để nghĩ rằng ngay cả các senpai cũng gặp khó khăn..." Tất cả các học sinh mới ứng cử viên theo chúng tôi suốt chặng đường ở đây là những người đã trèo lên từ các học viện ở các thị trấn xung quanh và đến tận học viện chính của Rotsgard. Họ là một nhóm đã tập trung vào một tài năng để bắt đầu, vì vậy khi đến học viện chính, thật khó để đáp ứng trình độ của các lĩnh vực khác đang được yêu cầu. Tôi cũng không thích chính sách của học viện chính để đòi hỏi một mức độ kỹ năng tối thiểu trong các lĩnh vực được thiết lập từ tất cả các sinh viên. Theo một nghĩa nào đó, các bài học của Raidou-sensei có cùng một chính sách, vậy nên có lẽ nó còn khó khăn hơn vì điều đó. "...Lần đầu tiên chúng tôi tham gia lớp học Raidou-sensei, chúng tôi chỉ đơn giản là được xem một trận chiến giả giữa Raidou-sensei và Shiki-san. Vào thời điểm đó, chúng tôi có lẽ yếu hơn rất nhiều so với các bạn ở đây, vì vậy có lẽ họ đã làm điều gì đó như phá vỡ ma thuật ảo ảnh đột ngột vì điều đó. Đó là lý do tại sao tôi có thể hơi ghen tị với các bạn. Tôi không có ý định muốn các bạn bắt kịp hoặc vượt qua tôi, nhưng tôi có thể nói với các bạn điều này: miễn là các bạn làm theo bài học của thầy ấy, bạn chắc chắn sẽ thắng được." (Jin) Tôi không biết ý định thực sự của hai giáo viên đó. Nhưng ngay cả khi chỉ một chút, tôi chắc chắn đã cảm thấy như vậy. Đó là lý do vì sao tôi không quan tâm đến việc đám học sinh có ở lại lớp hay không, đó là sự lựa chọn của riêng họ, nhưng ít nhất tôi cũng khuyến khích họ. "Đúng vậy. Ít nhất, tôi không tiếc nuối gì cả cho đến bây giờ. Lựa chọn nghề nghiệp của các bạn chắc chắn sẽ mở rộng. Nếu các bạn cố gắng hết sức, bạn thậm chí có thể được huấn luyện thêm, bạn biết không? Việc đào tạo đó cũng đáng kinh ngạc, vì vậy tôi khuyên bạn nên cố hết sức." (Misura) Misura mỉm cười tiếp tục theo sau tôi. Nhưng ở nửa sau, tôi cảm thấy như bóng tối xuất hiện một chút. Chà, cậu ta đang cố gắng khuyến khích họ như tôi đang làm, vì vậy, hãy để không chạm vào chủ đề đó. Yeah. "Nói những điều như: 'Tôi sắp chết rồi',là quá sớm. Tiếp tục đi, không có vấn đề gì cả. Đây là lớp học trong học viện này có thể làm cho bạn mạnh nhất. Tôi có thể nói điều này với sự chắc chắn. Nếu các bạn vẫn muốn chạy trốn sau khi chúng tôi nói tất cả những điều này... kết hôn khi còn là một học sinh là tốt nhất, bạn biết không? Tất cả các lối thoát của bạn sẽ biến mất hoàn toàn. Vợ và con của bạn là những người mạnh nhất trong gia đình." (Daena) Daena là người tôi không chắc cậu ta đang cố gắng khuyến khích họ hay ngầm từ chối hôn nhân. Đúng là ngay từ đầu, anh là người muốn trốn thoát nhất. Vào những lúc đó, anh ta lẩm bẩm những điều như: 'Tôi có một gia đình...' và 'Tôi phải cho thấy kết quả, nếu không thì...' do đó anh ta tiếp tục leo lên. "Nếu bạn là một pháp sư, lớp học này ở đây sẽ thay đổi thế giới của bạn. Bạn sẽ phải rèn luyện cơ thể của mình bất kể điều gì sau tất cả. Bạn sẽ được dạy rằng điều đó là cần thiết. Bộ não và cơ thể của các bạn sẽ có thể đào tạo cả hai. Không có lớp nào có thể so sánh được. Bạn có thể nói điều đó với những đứa trẻ khác không có ở đây. Với số lượng nhiều hơn, độ khó của lớp Sensei sẽ tăng lên sau tất cả. Đó là một điều đáng để biết ơn, nhưng đây là một loại thuốc mạnh mẽ mà bạn được yêu cầu phải pha loãng ngay từ đầu." (Izumo) Izumo nở một nụ cười cay đắng khi cậu ta khoe cơ bắp trên cánh tay. Ngay cả khi mảnh khảnh, nó có một số vết sẹo trên đó, và hơn nữa rõ ràng là cơ bắp chỗ đó nhiều hơn trước. Làn da trắng tinh khiết của cậu ta giờ đã rám nắng. Ngay cả khi là một pháp sư, cuối cùng, cơ thể của bạn là gì. Đây cũng là một điều cơ bản của lớp Raidou-sensei. "Hm...Mặc dù tôi không có gì đặc biệt để nói. Các bạn là tất cả những người đã leo lên với những nỗ lực của chính bản thân thay vì dựa vào phả hệ của mình, phải không? Sau đó, bạn phải hiểu rằng nếu bạn cố gắng thì nó sẽ trở nên dễ dàng hơn, sau cùng thì bạn sẽ sử dụng hết sức lực của mình, phải không? (Yuno) Bởi vì Yuno xuất thân từ một gia đình có một công ty lớn, cô được coi là một tiểu thư. Hay giống như, cô ấy thực sự là một vị tiểu thư. Công ty Rembrandt có đủ vốn để mua một quốc gia nhỏ. Nhưng từ những lời nói của cô ấy, thay vì có đôi mắt của một vị tiểu thư, nó trông giống như đôi mắt của những công nhân đói khát làm việc trong một công ty. "Đúng thế. Bảo đảm rằng bạn sẽ không chết, nhưng nếu các bạn không có quyết tâm đặt cược vào chính mình, các bạn sẽ gặp phải khá nhiều rắc rối khi đến đây. Có rất nhiều con đường dễ dàng hơn mà bạn có thể đã thực hiện sau tất cả. Đây chỉ là một khả năng, nhưng có cơ hội mà các bạn có thể đến gần với Raidou-sensei và công ty Kuzunoha, bạn biết không?" (Sif) Sif không chỉ ngồi nhìn mà còn giảng đạo cho họ huh. Nhưng tôi đồng tình với 'đảm bảo rằng bạn sẽ không chết'. Nếu bạn không tự kiểm tra bản thân ngay bây giờ, hãy nằm trần và rèn luyện xương cốt, vì lý do gì mà bạn thậm chí đã đến học viện này? Nếu bạn chỉ cố gắng tốt nghiệp từ đây để đạt được trạng thái, bạn thậm chí sẽ không thể đến gần Raidou-sensei. Bởi vì nó sẽ chỉ làm khó bạn. "...Con át chủ bài của bạn và điều bạn giỏi nhất; hay tung ra tất cả những gì bạn có. Không có vấn đề gì khi bạn đưa mấy thứ đó ra, cho dù bạn có tự tin bao nhiêu vào chúng, chúng chắc chắn sẽ không hiệu quả. Hãy coi đó là một phước lành rằng bạn sẽ có thể học được điều này trong lớp hơn là trong chiến đấu thực tế. Trở nên mạnh mẽ hơn và mạnh mẽ hơn nữa, và phát triển đến giai đoạn tiếp theo. Trong các bài học của Sensei và Shiki-san, chúng tôi đã học được những kỹ năng mới mà trước đây chúng tôi không hề nghĩ đến. Nếu bạn muốn tìm những con át chủ bài thực sự mà bạn thực sự có thể tin tưởng vào đó, thì không có nơi nào tốt hơn nơi này để đưa ra những ý tưởng đó. Tôi đang mong chờ ngày mà các bạn có thể trở thành đàn em chính thức của chúng tôi. Có vẻ như Amelia đang cố dạy lũ học sinh mới tầm quan trọng của việc thể hiện tất cả sức mạnh của họ. Lúc đầu, chúng tôi cũng đã cố gắng che giấu con át chủ bài của mình rất nhiều và cố gắng không cho người khác xem. Nhưng điều đó thực sự vô nghĩa. Chúng ta nên cho họ thấy và nhanh chóng nhắm đến mức độ cao hơn. Nếu họ sẽ ở lại trong lớp này và làm điều này ngay từ đầu, những kiến thức họ có thể nhận được sẽ tăng lên. Thời điểm kết thúc cuộc họp đã đến, và các kouhais lẩm bẩm: 'chúng tôi sẽ cố gắng và làm tốt nhất có thể'. Nhìn vào khuôn mặt của họ, tôi nở một nụ cười gượng gạo. Bây giờ sau đó, tôi tự hỏi còn bao nhiêu người trụ lại được. Sensei nói rằng thầy ấy hiện không có kế hoạch hủy bỏ các lớp học, và việc tái thiết thị trấn đã hoàn thành giai đoạn đầu tiên. Đào tạo và được đào tạo. Cuộc sống học sinh của tôi sẽ thay đổi từng chút một. Tôi đang rất mong chờ nó. ============================ T: Mình giờ đang cố gắng dịch nhanh hết sức để các bạn có thể thỏa mãn trong dịp tết nên nếu có lỗi nào mong các bạn thông cảm. Vì tự trans tự edit nên không nhanh hơn được. Hết tết rồi thì mình sẽ cố mỗi tuần 1 chap nha mn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]