Chương trước
Chương sau
Chương 234: Tấm Khiên Sâu Thẳm Dưới Lòng Đất.
"Vườn Hồng Trại?''
Tên quái gì vậy?
Thậm chí nghe còn củ chuối nữa kia.
''Đúng là vậy. Đó là biệt danh của họ. Nhưng vấn đề tôi muốn nói đến không phải cái tên, mà là họ từ trước tới nay vẫn thường trực tại Lorel. Tuy nhiên, họ sẽ thẳng thừng từ chối yêu cầu chiến đấu cho bất cứ một quốc gia nào'' (Sairitz)
Vừa thấy tôi xuất hiện trước cửa phòng, Sairitz-san niềm nở đón tiếp và dẫn tôi đến chỗ ngồi của mình. Ngay sau đó, cô ấy đề cập đến cái tên lạ hoắc vừa nãy.
Dường như nhóm người này đều là những lính đánh thuê với kinh nghiệm lâu năm, và họ đặc biệt xuất sắc về mảng phòng ngự.
Thế nhưng, nói là một chuyện, đằng này họ lại không muốn tham gia vào những trận chiến không phải của họ.
Rốt cuộc tôi phải đón nhận thông tin này thế nào đây?
Xét về cả tên tuổi lẫn tính cách, họ là một nhóm người hết sức mờ ám.
Hơn nữa, liệu một nhóm lính đánh thuê đơn thuần có thể kiếm được cái ăn cái mặc nếu không trực tiếp tham chiến không?
''Ý cô là họ có thể sẽ đồng ý hợp tác với Tsige trong tình hình này?'' (Makoto)
''Tôi không nói trước được điều gì, nhưng đúng là sẽ tồn tại khả năng đó" (Sairitz)
Sairitz-san lắc đầu trong yên lặng, khuôn mặt lộ vẻ tiếc nuối.
''Nghe nói cô đã nhờ Rembrandt-san chỉ định tôi đến Hội. Tại sao vậy?'' (Makoto)
Theo thông tin Sairitz-san đưa ra, tôi không tìm thấy lí do nào để mình phải quan tâm đến vấn đề này.
Còn về nhóm lính đánh thuê không rõ lai lịch kia, họ đang ở tận bên Lorel, vì vậy tôi cũng không có căn cứ để đánh giá.
Thay vì cho gọi tôi tới đây, mấy tình huống như thế này đáng lẽ Sairitz-san phải tự lo liệu mới phải.
''Với Liên Minh Lorel, họ là những con người khá đặc biệt. Họ mang trong mình dòng máu của các Nhà Thông Thái'' (Sairitz)
''Nhà Thông Thái...'' (Makoto)
Có nghĩa họ mang cùng huyết thống với người Nhật Bản.
Nói trắng ra, Sairitz-san đang cố gắng nói rằng ở Lorel vẫn còn những người tới từ cùng một thế giới như tôi. Bên cạnh đó, dựa theo những báo cáo riêng của thương đoàn, kết luận duy nhất của tôi chính là các ''Nhà Thông Thái'' đều có nguồn gốc từ nước Nhật. Nhưng nếu điều đó không đúng với trường hợp này, vậy có lẽ bọn họ chỉ đơn giản là mang nhiều nét tương đồng với người châu Á mà thôi.
Nếu tôi nghĩ đến thứ tôn giáo lâu đời đã ăn sâu vào gốc rễ của Lorel, nó như đang gián tiếp khẳng định rằng nhóm người đó là dân Nhật Bản vậy.
''Sairitz-sama, tôi đã nói với cô từ trước rồi, tôi không phải...'' (Makoto)
''Cậu không phải một Nhà Thông Thái, đúng chứ? Tôi hiểu rất rõ thực tế đó. Nhưng với tôi, Raidou-sama vẫn có thể là một Thông Thái-sama, bởi lẽ cậu và họ mang nhiều đặc điểm tương đồng. Hơn nữa, cậu biết đấy, nhóm lính đánh thuê này sở hữu một đức tin mạnh mẽ vào các Nhà Thông Thái bởi dòng dõi của họ. Nếu như Raidou-sama tới đó, hai bên chắc chắn sẽ trở thành bạn của nhau thôi. Tôi – Sairitz – sẽ đứng ra bảo đảm'' (Sairitz)
...
Các Nhà Thông Thái sao?
Từ khi tới thế giới này, đã có không ít lần tôi nghe qua chức danh đó, nhưng nó chỉ có thể ám chỉ tới người Nhật.
Theo tôi được biết, hình như Liên Minh Lorel đang sử dụng một kế hoạch lâu dài, mục đích cốt là để mời tất cả những ai vô tình bị kéo đến thế giới này về đất nước của họ (cái này tôi vẫn chưa chắc chắn).
Và điều đó là nguyên nhân dẫn đến sự ảnh hưởng văn hóa sâu sắc tại Lorel.
Với người dân Lorel, thậm chí với vị nữ hoàng của họ đang ngồi trước mặt tôi đây, Nhà Thông Thái thường được biết tới như các bậc hiền nhân cao quý.
Đúng vậy, để miêu tả kĩ hơn thì...
''Đó là lí do tôi được gọi tới đây? Ngay bây giờ ư?'' (Makoto)
"Phải'' (Sairitz)
Sairitz-san không tốn lấy một giây để trả lời câu hỏi của tôi.
Trong tình thế hiện tại, cuộc cách mạng Aion đang tạm thời lắng xuống, và như tôi được biết, vấn đề liên quan đến Koran cũng không phải thứ gì đó quá lớn lao.
Tsige đang rất cần một lực lượng thứ hai để bảo vệ cho nó.
Nếu chỉ là một việc tốn không nhiều thời gian, chẳng hạn như đến Học Viện làm giáo viên, tôi sẽ đi ngay mà chẳng phải suy nghĩ. Nhưng nếu là một chuyến đi tới quốc gia khác để gặp gỡ một nhóm lính đánh thuê bí hiểm nào đó, thật sự không hề đơn giản.
Nhưng... nếu tôi phải hành động, thời điểm này là lúc tốt nhất.
Tuy rằng tôi có khả năng qua lại liên tục giữa Lorel và Tsige, ít nhất họ sẽ giữ chân tôi vài ngày trước khi có cơ hội thực hiện điều đó.
Sairitz-san, người đang nở một nụ cười hiền hậu như đấng cứu thế, không rời mắt khỏi tôi một giây phút nào.
Với tình hình này, tôi khó lòng mà ứng phó được với cái vẻ mặt của cô ấy.
Từ tận hồi Học Viện tổ chức lễ hội trường, Sairitz-san đã nhắm đến tôi không ngừng và còn mời tôi ghé qua đất nước của họ.
Nhưng làm sao tôi có thể nói ra cảm giác thật của mình cơ chứ, rằng tôi linh cảm việc đó sẽ cực kì phiền phức.
Giá như không bị cảm giác đó chặn dòng suy nghĩ nữa, bản thân tôi cũng muốn tới thăm Lorel nếu có dịp.
''Uhm, Sairitz-sama, tôi đồng ý là cuộc thương lượng với họ có cơ hội mang lại những thuận lợi nhất định. Nhưng cô biết đấy, với tình trạng của Tsige như vậy, tôi thật sự không thể ở lại lâu được, và sẽ còn khó khăn hơn nếu tôi kéo dài thời gian quay về thị trấn'' (Makoto)
''Dĩ nhiên, tôi không nói mình sẽ chuẩn bị bất cứ sự kiện trọng đại nào để tiếp đón cả. Nữ tu sĩ của chúng tôi, Chiya, hiện đang vắng mặt dài ngày. Hơn nữa, đất nước tôi cũng chưa chọn được một người khác để tạm thời thay thế vị trí đó. Dù thật tiếc rằng chúng tôi sẽ không có cơ hội để mang lại cho cậu một khoảng thời gian thoải mái ở Lorel, nhưng chỉ riêng sự có mặt của cậu cũng là niềm vinh hạnh của đất nước tôi. Vì lẽ đó, lần này tôi sẽ thu xếp cho cậu một chuyến đi trong bí mật. Bản thân tôi không có gì để đáp lễ, nhưng Sairitz này sẽ làm mọi thứ trong khả năng để hỗ trợ thương đoàn Kuzunoha'' (Sairitz)
Khi tôi sắp sửa nói rằng làm ơn hãy bỏ qua những nghi thức rườm rà giống như lần tôi đến Limia, nhưng Sairitz-san đã tinh ý nhận ra mong muốn này và đề xuất một gợi ý đáng hoan nghênh.
... Fumu.
Nếu được như vậy, tôi có thể đi nhanh về nhanh rồi, mong là thế.
Thật lòng, tôi không phải là không quan tâm đến Lorel, nhưng với những vấn đề lớn của Tsige, tôi chẳng hơi đâu để mà dành thời gian cho chuyện đó.
Nếu như sắp tới sẽ là cuộc thương thuyết với nhóm lính đánh thuê do Sairitz-san đã nhắc đến, tôi mong rằng mọi công đoạn sẽ kết thúc trong vòng vài ngày.
Mạng lưới thông tin của thương đoàn luôn nằm trong tay tôi với tần suất cập nhật theo thời gian thực, vậy nên trong trường hợp xảy ra sự cố, tôi có thể theo dõi và quay về ngay lập tức.
Nếu tôi không còn phải lo lắng về những mối liên hệ kì lạ với đất nước họ nữa, lời mời của Sairitz-san sẽ rất đáng để cân nhắc đây.
Được rồi.
''... Cô không cảm thấy phiền phức khi chuyến đi này của tôi diễn ra trong bí mật sao?'' (Makoto)
"Không đâu. Tôi sẽ chuẩn bị một tờ giấy thông hành trước khi cậu lên đường, với nó, cậu có thể đi bất cứ nơi nào mình thích, Raidou-sama. Chúng tôi sẽ nhắc nhở thật nghiêm để không ai vô tình tiếp đãi cậu theo những hình thức hơi... không đúng phép tắc. Ngoài ra, tôi cũng sẽ cố gắng giúp Raidou-sama tìm cách liên lạc với những địa điểm hoặc ai đó làm cậu thấy hứng thú'' (Sairitz)
''Ah, cô không cần làm đến mức đó đâu'' (Makoto)
Việc được hưởng quá nhiều quyền lợi sẽ làm tôi bị lộ danh tính dễ dàng.
Hơn nữa, chỉ riêng đặc quyền đi lại tự do khắp quốc gia đã là quá nhiều rồi.
''Không thể được. Bởi lẽ cả Lorel và tôi vẫn chưa làm được gì xứng đáng để đền ơn Raidou-sama'' (Sairitz)
''Eh?'' (Makoto)
''Cậu đã ra tay cứu mạng tôi và Chiya-sama vài lần rồi... vậy nên đây là lẽ tự nhiên thôi'' (Sairitz)
''Haha..." (Makoto)
''Tiếp theo, địa điểm gặp mặt nhóm 'Vườn Hồng Trại" sẽ là nơi họ dùng làm căn cứ'' (Sairitz)
''Ah, phải rồi'' (Makoto)
Thể nào chỗ đó cũng nằm trong phạm vi thủ đô cho mà xem.
Cứ tin tôi đi.
Tôi đã quá quen với mấy vụ tương tự rồi.
Mới nghe vắn tắt thì có thể đưa ra kết luận rằng họ được hưởng những quyền tự do về khá nhiều khía cạnh, nhưng nếu Sairitz-san cứ nằng nặc mời bằng được tôi tới thủ đô, thứ ẩn đằng sau nụ cười kia có lẽ là cả một âm mưu lớn không chừng.
Thủ đô của Lorel, nếu tôi nhớ không lầm, tên nó là Naoi.
Sairitz-san trải ngay ra một tấm bản đồ về Lorel trong lúc tôi đang bận lục lọi bộ nhớ của mình.
''...''
Tôi vô tình nuốt nước miếng.
Bởi thứ được đặt trên mặt bàn chính là tấm bản đồ vẽ toàn bộ lãnh thổ Liên Minh Lorel.
Thị trấn, đường xá, thậm chí cả độ cao thấp của địa hình cũng được ghi lại đầy đủ.
Tôi hiểu cực kì rõ giá trị của tờ giấy này.
...Không còn phải nghi ngờ đâu xa, chỉ riêng tấm bản đồ này cũng ẩn chứa những bí mật đang được giấu kín của Liên Minh Lorel.
Giờ có lẽ đã muộn vì mắt tôi đã nhìn vào trong đó, nhưng tôi có cảm giác như thể mình đã mắc mưu của người này vậy.
''Lorel chúng tôi muốn tạo dựng một mối liên kết thân thiết với thương đoàn Kuzunoha và Raidou-sama. Nếu có thể, tôi thật sự muốn chúng ta tiến tới một quan hệ lâu dài và bình đẳng. Do đó, với chúng tôi mà nói, việc để lộ những thông tin thế này là chuyện sớm muộn gì cũng xảy đến. Mong cậu hãy hiểu cho'' (Sairitz)
''Tôi cũng không định phản đối. Tuy nhiên, còn một điều nữa, dường như Nữ tu sĩ-sama đang cố tránh xa tôi và thương đoàn, vậy nên có lẽ tôi không thể nhìn thêm vào tấm bản đồ kia được'' (Makoto)
''Đúng là tại Lorel, mỗi câu từ phát ra từ miệng Nữ tu sĩ-sama đều hết sức thiêng liêng. Mong muốn của Nữ tu sĩ cũng chính là mong muốn của đất nước tôi, và trong một số trường hợp, nó cũng tượng trưng cho ước nguyện của người dân. Tuy vậy... tôi chưa được biết rốt cuộc Chiya-sama đã thấy điều gì ở Raidou-sama để phải sợ hãi đến thế. Nhưng dù có ra sao, Chiya-sama vẫn giữ một vai trò quan trọng đối với đất nước tôi, theo một nghĩa nào đó'' (Sairitz)
''Ý của cô 'theo một nghĩa' là sao vậy?'' (Makoto)
''Tôi e rằng sẽ có quá nhiều thứ cần phải giải thích nếu chúng ta đào sâu hơn vào vấn đề này, nhưng với lượng thời gian có hạn như bây giờ thì không thể đủ được. Nếu nói bằng một cách ngắn ngọn... tức là lời lẽ của Nữ tu sĩ không nhất thiết phải luôn tuyệt đối trong mọi trường hợp'' (Sairitz)
''Không tuyệt đối?'' (Makoto)
Qua những thông tin tôi đúc kết được tới giờ, mệnh lệnh của Nữ tu sĩ là cực kì thiêng liêng, nhưng... có lẽ tôi đã lầm chăng?
Còn cả Sairitz-san nữa, chắc hẳn cô ấy đã chú ý để lộ những thông tin vừa rồi cho tôi. Tuy nhiên, nếu để ý kĩ một chút, khi nhắc đến cụm 'Nữ tu sĩ', cô ấy không dùng đuôi ''-sama''.
Vì vậy nhiều khả năng có ẩn ý phía sau câu nói đó.
Mặc dù có đoán già đoán non thì cuối cùng tôi vẫn chẳng biết thêm được gì đâu.
''Phải. Trong mắt người dân Lorel, bất cứ kẻ nào thù ghét Nữ tu sĩ-sama đều là những tên tội đồ, nhưng Raidou-sama thì không nhìn Chiya-sama dưới góc độ như vậy'' (Sairitz)
''Tôi chưa bao giờ có ý định làm hại đến Nữ tu sĩ-sama'' (Makoto)
Không chỉ một mình tôi đâu, làm gì có ai não tàn đến nỗi muốn hãm hại một người được trân trọng như báu vật của một quốc gia chứ?
Ở Nhật Bản, chúng tôi thường được dạy là mỗi khi đặt chân đến một nước khác, phải biết lễ phép với người địa phương bên họ.
... Nhưng tôi đã quên béng mất điều mình được dạy trong lần tới Đế Quốc.
''... Cảm ơn cậu. Và, về đích đến của Raidou-sama trong chuyến đi, nó sẽ nằm ở đây'' (Sairitz)
Như tôi nghĩ, Sairitz-san chỉ tay vào giữa lòng thủ đô, Naoi. Sau đó cô ấy chậm rãi nhếch ngón trỏ sang bên phải.
Eh?
''Đây là thành phố thứ hai của đất nước chúng tôi, Kannaoi, đã từng có thời nơi này được chọn làm thủ đô. Theo những ghi chép trong quá khứ, thủ đô hiện tại và Kannaoi đã có lần giao tranh với nhau'' (Sairitz)
Kannaoi...
Hm?
Naoi...
Đợi đã, chẳng phải nó nghe giống với...
''Kannaoi... nhóm lính đánh thuê đang sống tại đó phải không?'' (Makoto)
''Raidou-sama, có gì lạ với cái tên ư?'' (Sairitz)
...
Trong đầu tôi ngay tức khắc đã có chút nghi ngờ, nhưng tôi dám chắc mình chưa thể hiện điều đó qua nét mặt, vậy mà Sairitz-san vẫn kịp nhận ra.
''Ah, vâng. Tôi chỉ đang nghĩ rằng Lorel sở hữu những cái tên quả thực rất đặc trưng'' (Makoto)
Tôi vội vàng nghĩ ra một lí do khác để tránh cái chủ đề đó.
''Vậy sao. Trên thực tế, Naoi về bản chất cũng như cậu vừa nói đấy. Thông tin này vốn không được ghi lại trong sử sách, nhưng đã từng có thời điểm thủ đô của chúng tôi được đặt tên là Oonaoi, hoặc đại khái như thế'' (Sairitz)
Oonaoi và Kannaoi.
... Không thể sai được.
Nếu đúng như cách nghĩ của tôi, tên ''thật'' của chúng lần lượt sẽ là Oonaobi và Kannaobi.
Điều này có nghĩa ở Lorel còn một địa điểm thứ ba mang cái tên tương tự.
''Oh, tôi lỡ lái sang một chủ đề khác mất rồi. Raidou-sama, khi cậu đã sẵn sàng, tôi cần cậu ghé qua một nơi khác nằm về hướng Bắc'' (Sairitz)
Uwa, nói có sai đâu.
Thoạt nhìn tôi đã biết nó không an toàn tí nào rồi.
''Thung lung Yaso-Katsui. Tôi muốn thỉnh cầu Raidou-sama dành thời gian khám phá một mê cung nằm dưới lòng đất'' (Sairitz)
Mê cung.
Lòng đất.
Yaso-Katsui.
Tên đúng của nó sẽ là Yaso-Katsu*hi*.
Dựa trên cách gọi dành cho một vị thần mang trong mình 80 đại họa, Yaso-Magatsuhi.
Ah~, tôi có cảm giác chẳng lành về vụ này.
Họ đã đặt cái tên lớn như vậy cho một thung lũng nằm trên bề mặt của một mê cung dưới lòng đất.
Mà từ đầu tôi cũng đâu có ưa mấy chỗ tù túng, thiếu ánh sáng như thế.
Trước đây không lâu, tôi đã ''được'' trải nghiệm một lần rồi, và nó chỉ càng khiến tôi ghét cay ghét đắng những nơi rùng rợn như hầm ngục hay mê cung chẳng hạn.
Vị thần của 80 đại họa không hẳn là một cá thể chỉ đại diện cho điều ác, thậm chí nhiều người còn tôn thờ ông ta như một vị thần đem lại may mắn, nhưng... tôi nghĩ lần này đúng là rước họa vào thân mà.
Có cái khỉ khô gì ở trong đấy được nhỉ?
Không lẽ là Nữ thần?
Hãy nói với tôi con mụ đó sẽ không xuất hiện đi.
''N-Nhưng tại sao lại phải là mê cung?'' (Makoto)
"Tầng thứ 20 của nó thường được dân địa phương biết đến với cái tên: Vườn Hồng, nhóm lính đánh thuê của chúng ta sống dưới đó. Tôi đã báo trước với họ là cậu sẽ đến thăm vào một ngày gần nhất, vì vậy cậu có thể an tâm trò chuyện cùng họ và tránh xa rắc rối'' (Sairitz)
Tầng thứ 20 lận cơ á?
Nói thì nghe dễ xơi lắm.
Đừng bảo tôi là cái mê cung này nối với cổng dẫn xuống địa ngục đấy.
Hm, nhưng, mê cung ư?
Không phải một loại hang động nào đó sao?
''Ah-'' (Makoto)
''Tôi được cấp dưới báo lại rằng gần đây có xuất hiện một vấn đề ở thung lũng, nhưng chỉ riêng khu Yaso-Katsui hiện chưa có dấu hiệu bất thường. Nếu là Raidou-sama, cậu sẽ không gặp phiền hà gì khi xuống dưới đó chứ?'' (Sairitz)
''Tôi muốn hỏi một điều, uhm... tại sao chỗ đó không phải một cái hang mà lại là mê cung ngầm?'' (Makoto)
''Oh, thứ lỗi cho tôi. Tôi lầm tưởng Raidou-sama đã biết trước điều này. Thật đúng là thiếu sót không đáng có'' (Sairitz)
Nó lại tiếp tục một lần nữa, linh cảm chẳng lành của tôi liệu có bao giờ sai không nhỉ?
Nhưng Sairitz-san đã căn cứ vào đâu khi cho rằng tôi biết chuyện đó?
"Mê cung dưới lòng đất Yaso-Katsui vốn là nơi cư ngụ của long thượng đẳng 'Hắc Ngục' từ ngày trước. Ban đầu nó được xây bởi con hắc long thống lĩnh bóng đêm, Futz. Vì vậy, dù là một mê cung hình thành tự nhiên, tiếng tăm của nó chưa bao giờ sụt giảm'' (Sairitz)
Tin xấu là nó rất lớn, nhưng tin tốt là cái tên đó bắt nguồn từ một long thượng đẳng.
Khoan đã nào, thế cuối cùng nó vẫn chẳng liên quan gì tới địa ngục hay Nữ thần sao?
Vậy thì tôi có thể nhẹ nhõm hơn rồi.
Cá nhân tôi không muốn phải leo xuống đến tầng thứ 20, nhưng nếu đây đúng là kiểu hầm ngục trong ý niệm của tôi, ắt hẳn sẽ có lối tắt hoặc mấy thứ tương tự.
Bởi dù sao Lorel cũng là đất nước mang màu sắc "Nhật Bản'' nhất theo tôi được nghe.
''Giờ tôi đã hiểu rồi. Sairitz-sama, cảm ơn cô vì những thông tin cần thiết đó. Chúng tôi sẽ xem xét về lời mời đáng quý này. Và nếu có thể, tôi muốn gặp lại cô trước lúc lên đường'' (Makoto)
''Tôi rất mừng khi nghe được câu trả lời đầy hứa hẹn đó của cậu. Trong khoảng hai đến ba ngày, tôi sẽ chuẩn bị xong giấy thông hành. Lúc đó, tôi sẽ liên lạc với cậu thông qua Hội'' (Sairitz)
Một nhóm lính đánh thuê không rõ lai lịch đang cư trú ở tầng thứ 20 trong mê cung.
Thông tin có ích đấy chứ.
Tôi sẽ thảo luận thêm với Rembrandt-san và thu thập dữ liệu liên quan đến bọn họ.
Nếu tiến trình diễn ra suôn sẻ, chúng tôi sẽ lên đường tới Lorel. Giả dụ như cuộc đàm phán thành công, tôi thật sự muốn họ trở thành tấm khiên bảo vệ thị trấn.
''Ah''
"Sao vậy?'' (Sairitz)
''Xin lỗi, tôi chỉ chợt nhớ ra vài thứ cần làm. Nếu cô đã cảm thấy hài lòng, vậy tôi xin được đi trước, Sairitz-sama'' (Makoto)
Tôi cúi đầu và rời khỏi căn phòng dường như được bảo mật cực kì nghiêm ngặt đó.
Kế đến, tôi bắt đầu lo nghĩ về nguyên nhân khiến mình thốt lên cái tiếng ''Ah'' vừa rồi.
Tôi nên mang theo tùy tùng nào bây giờ?
Đây không phải nhiệm vụ cần hoàn thành gấp gáp, nhưng các giác quan đang liên tục cảnh báo tôi về viễn cảnh một trận tranh giành nảy lửa sắp xảy ra tại Asora.
Do là chuyến này sẽ đi Lorel, Tomoe nhất quyết sẽ không chịu nhượng bộ.
Bên cạnh đó, nếu như một long thượng đẳng lộ diện, Tomoe sẽ là lựa chọn tốt hơn. Nhưng nói gì thì nói, một khi tới Lorel, chúng tôi sẽ không còn một chút thời gian rảnh rỗi cho những vấn đề khác.
Với sự khai sinh của khu suối nước nóng ở phương Bắc, có lẽ sự hứng khởi của Tomoe về Lorel đã giảm chăng?
Gác lại chuyện đó... tôi chỉ cầu mong là mọi thứ sẽ được giải quyết thật êm đẹp.
Nhưng mong ước cũng mãi chỉ là mong ước mà thôi.
Trước mắt, tôi quyết định quay về chỗ Rembrandt-san để báo cáo lại những gì đã được nghe.
————END CHAP————
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.