Chương 221.5: Ngày Buồn Tháng Nhớ Năm Thương.
Có hai bóng người đang đứng cạnh một ngôi miếu nhỏ.
Một khu vực tách biệt trong số những khu vực bị tách biệt. Không hề xuất hiện một dấu hiệu sống nào khác.
Trước cửa một cái hang lớn được đào thông ra ngoài từ bên trong một ngọn núi. Tại đó nổi bật lên không khí uy nghiêm của ngôi miếu, được xây trong một không gian thoáng đãng hình mái vòm. Có thể nói độ cong của cái hang cũng tựa như vầng trăng khuyết trên bầu trời.
Một nam và một nữ. Sự hạnh phúc hiện rõ trên khuôn mặt họ, đó chính là niềm vui đến từ sự hoàn thành một kỳ tích để đời của cả hai. Họ suиɠ sướиɠ đến mức, cho dù có muốn, họ cũng không thể giấu thứ cảm xúc ấy đi được.
Như những người trưởng thành khác, họ đã tới Mạo Hiểm Hội đăng kí từ rất lâu, rất lâu sau khi những cư dân bình thường gõ tay lên cánh cửa đó.
Ngoại trừ những trường hợp hết sức đặc biệt, hầu hết mọi người chỉ tới Hội đăng kí khi đã đạt tầm 10 tuổi trở đi. Còn riêng những trường hợp được đặc cách, phải kể đến quý tộc, hoàng thân quốc thích, những ai đã được ấn định vai trò đối với đất nước ngay từ nhỏ, hoặc đôi lúc cũng dành cho những cá nhân tương lai sẽ kế nghiệp thương đoàn lớn của cha mẹ mình để lại.
Trẻ em sinh sống tại những ngôi làng nhỏ hoặc thành phố rất biết nâng niu những tấm thẻ được phát, và vì mỗi chiếc lại mang một thiết kế riêng, chúng luôn ưa thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tsuki-ga-michibiku-isekai-douchuu/680503/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.