Làm Thần mặt trời đồng nghĩa với việc hứng chịu nỗi vất vả.
Không như Tsukuyomi; tôi, người cai quản Ánh dương, mang trên mình rất nhiều trọng trách. Việc này khá rắc rối đấy.
Bạn nghĩ thế giới sẽ ra sao nếu tôi đi du lịch vài ngày nhỉ? Không, công việc này không có chỗ cho sự lười biếng, tôi phải làm quần quật suốt cả ngày.
Mà tôi cũng chả được khen ngợi hay được thưởng vì hoàn thành tốt phần việc đã giao. Những tín đồ tôn thờ tôi chẳng hiến dâng gì nhiều vật tế lễ ở thế giới này.
Mặc dù Tsukuyomi đã nhiều lần giúp công việc của tôi trở nên dễ dàng hơn bằng cách tình cờ đảm nhiệm một phần của nó, hoặc là xử lí hết các giấy tờ… nhưng vẫn còn quá nhiều thứ để làm.
Với con tim nặng trĩu, tôi mở cánh cửa vào văn phòng.
Cãi cọ … cãi cọ …
Ok, hẹn gặp lại sau nhé...
Sẽ không sao nếu chúng tôi đôi co để giải quyết một chủ đề hay khó khăn nào đấy, nếu là vậy thì tôi có thể chịu đựng được.
Tuy nhiên, ngay lúc này đây, những tiếng cãi cọ vô ích đó giờ chỉ là những âm thanh nhức đầu, không gì ngoài tiếng ồn quá lớn. Nó không giúp được tí gì trong việc giải quyết vấn đề cả.
Lý do cho tất cả những vướng mắc này là vì cậu em trai bận rộn, hay thuyết giáo, nghiêm túc của tôi, Tsukuyomi, đã lẩn trốn.
Lần này không giống với cái lúc tôi trốn trong sự kiện Ama-no-iwato đâu.
“Nhờ” có sự mất tích của cậu ta, tiến độ xử lí hành chính đã giảm đi 50%,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tsuki-ga-michibiku-isekai-douchuu/680472/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.