Chương 180: Sa Mạc Trắng.
Toàn bộ mặt đất chỉ có đúng một màu trắng.
Thật là… đẹp quá đi thôi.
Quá đỗi vi diệu.
Trong tầm mắt tôi chỉ vỏn vẹn trông thấy đúng 2 màu sắc. Xanh biếc của da trời và trắng tinh khôi của cát.
“Hah…” (Makoto)
Tôi cất tiếng thở gắt.
“Raidou-dono, cậu thích nơi này chứ? Đế quốc vẫn chưa thể khám phá hết vùng Bạch Sa này đâu”
Nghe thấy giọng nói sau lưng, tôi chợt nhớ ra rằng nơi đây không chỉ có mỗi một mình tôi.
Tôi đã bị kinh ngạc đến mức như thế đấy.
“… Thật là một khung cảnh tuyệt đẹp. Tôi thực sự rất xúc động” (Makoto)
“Một khung cảnh tuyệt đẹp sao. Tôi hiểu. Chắc đó là góc nhìn của một thương nhân”
“Ý cô là gì?” (Makoto)
“Xin lỗi. Thương nhân là từ ngữ không đúng cho lắm. Tôi chỉ nghĩ rằng sự ngạc nhiên đó không thể đến từ một chiến binh được. Đây chỉ là cảm nhận của riêng tôi thôi. Dù sao thì sa mạc cũng là một nơi không mấy dễ chịu mà”
Từ thủ đô Ruinas của Đế quốc Gritonia đến đây, chúng tôi chỉ cần dùng đến một điểm dịch chuyển.
Nữ hiệp sĩ này mới nói rằng nơi đây vẫn chưa được khám phá trọn vẹn, nhưng nó lại không xa lắm so với khu định cư của các hân tộc.
Một nơi bị bao phủ bởi núi ở phía đông Ruinas, cả hai địa điểm này gần như là sát vách chung nhà rồi.
Đế quốc hoàn toàn nắm quyền kiểm soát vùng này. Thế nên việc thăm quan luôn bị hạn chế.
Nếu là vậy, đây đúng thật là một nơi chưa được khám phá ha.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tsuki-ga-michibiku-isekai-douchuu/680458/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.