Chương trước
Chương sau
Chương 158: Sự Tố Giác Nơi Sát Long Nhân.
"Vào những lúc thế này, ta ghen tị khi ngươi có được độ linh hoạt để rũ bỏ mọi chấn thương chỉ bằng việc tái tạo đấy"
Bên trong phòng chính điện, hiện tại trở nên khá yên ắng.
Tại nơi đã hoàn toàn bị biến thành một khu vườn dùng để ngắm sao, tôi thả lỏng thế phòng ngự.
"Vậy ra ngươi có thể chuyển sang trạng thái đối đầu cùng ta khi áp dụng cùng tốc độ tương tự, hừm. Thậm chí ngươi còn chưa dùng đến năng lực hồi phục, ta đây cũng chỉ biết cười trừ thôi!"(Io)
Io đã hồi phục với tốc độ tương đối nhanh, hắn lại tiếp tục kết hợp cả 4 cánh tay để tấn công.
Mục tiêu của hắn là ngực tôi.
Bốn đòn công kích với phiên bản vuốt nhọn. Sau khi bị thổi bay và phá nát vài cái cột, tôi cảm thấy hơi khó thở.
Đau đấy.
Tôi đang nghĩ đến việc giảm bớt lớp nguỵ trang và xóa bỏ tác dụng của vật phẩm đổi lấy sức mạnh mà hắn ta đang dùng, nhưng khi kiểm tra tính năng chuyển đổi từ bộ giáp Mio sáng tạo một cách hời hợt, tôi tìm thấy một thứ gì đó.
Bên trong mũ đội đầu, một hình ảnh ba chiều liên quan đến cách sử dụng chợt xuất hiện trước võng mạc tôi.
Một sự đầu tư quá thừa thải.
Phần được đánh dấu hình con nhện là những kĩ năng đặc biệt huh.
Tôi không sử dụng bất cứ thứ gì khác ngoài việc đá, và ngay trước khi thực hiện đòn đá, xuất hiện một bản linh tinh gì đấy, tôi nghĩ mình sẽ kiệt sức nếu thực hiện theo đó, thế nên tôi đã quyết định bỏ qua.
Khi tôi ngó lơ việc ấy, một giọng nói lịch sự thông báo thiếu sót dữ liệu nhập vào và hiệu ứng sẽ bị cắt giảm bớt 40% sức mạnh tấn công.
Chỉ là, làm thế quái nào một món đồ chơi lại đi xa đến vậy và còn nghiêm trọng như thế này, tôi éo hiểu được.
Ép buộc việc chuyển đổi được phóng thích.
Từ những gì Mio phản ánh, có vẻ chúng sẽ biến đổi từ vai anh hùng sang vai phản diện.
"Nếu áp dụng, ngài sẽ là một anh hùng bí ẩn đấy-desu", là phần tôi đã bỏ qua.
Khi tôi quan sát chi tiết, một loại phép thuật xóa bỏ với rất nhiều hạn chế.
Phép xóa bỏ thông thường còn dễ sử dụng hơn nhiều lần so với cái này, nhưng khi nghĩ về mối liên kết giữa Io và Rona, thứ này vẫn tốt hơn.
Sau tất cả thì khuôn mặt của tôi sẽ không bị lộ ra.
Hơn nữa, điều kiện bắt buộc phải chạm vào mục tiêu trên thực tế rất dễ dàng với trường hợp của Io.
Ngay cả khi tôi chỉ đứng im chờ đợi, hắn ta sẽ lao vào thôi.
Và dường như hắn sẽ không phá vỡ thế tấn công đâu.
"Độ dẻo dai không chỉ đến từ bộ giáp ấy. Ngay cả khi ngươi có đang sử dụng ma thuật tăng cường đi nữa, ta vẫn không nghĩ ngươi là một hân tộc"(Io)
"Ta sẽ coi đấy như là một lời khen. Thậm chí liên tục tung ra những đòn tấn công bừa bãi như thế, mục tiêu của ngươi vẫn là ta. Còn anh hùng tính sao đây?"(Makoto)
"... Phản ứng từ cấp dưới của ta hầu như đã mất hút. Thay vì tìm kiếm tên anh hùng trong mớ hỗn độn ấy, ta sẽ đối phó với ngươi trước tiên. May thay, ta vẫn còn vài giờ nữa "(Io)
"Kẻ vừa tạo ra mấy đợt công kích lúc nãy, theo ta nhớ, là một cộng sự nữ bên phe ngươi. Mối liên kết với cô ả là gì thế?"(Makoto)
"Vậy ra ngươi đã biết. Ngươi thực sự còn hơn cả một tồn tại vô danh. Nhưng nếu đã biết, chắc ngươi cũng hiểu rằng bọn chúng không phải là những kẻ có thể bị ép buộc được, đúng chứ? Răng nanh của bọn chúng tình cờ không chĩa vào bọn ta, thế nên bọn ta đang lợi dụng lại chúng, đấy là tất cả mối quan hệ hiện có giữa chúng ta"(Io)
"... Ra vậy. " (Makoto)
"Và cái thế đứng ấy là sao đây? Ngươi sẽ cho ta xem thứ gì tiếp theo hả?"(Io)
"Ai biết được. Cứ chờ đi"(Makoto)
Với thế đứng chỉ có phân nửa chiều cao, tôi giơ cao cánh tay phải.
Cánh tay ám muội đang hướng về phía Io.
Io đang đổi lấy linh hồn để có được sức mạnh. Tôi đã tìm thấy cốt lõi ma thuật trong người hắn thông qua những hạt ánh sáng.
Trong mấy lời bình luận của Mio, bảo rằng: "Vận dụng con mắt từ trái tim nhằm tìm ra điểm yếu từ đối thủ" hoặc đại loại vậy. Nghiêm túc thì chẳng có tích sự gì luôn.
Tôi mở rộng [Sakai] bao phủ bản thân và cả Io, sau đó nắm bắt dòng chảy của sức mạnh.
Cũng bởi tôi đã chuyển sang thế phòng thủ theo phản xạ khi một loạt những thanh kiếm ánh sáng rơi như mưa xuống đây mà.
Ngay lập tức tôi đã có thể chuyển đổi về lại chắc là vì những thành quả từ sự nỗ lực của tôi đấy.
Ngon rồi.
Ngay vai phải hắn ta, chính xác thì tại khớp nối, huh.
"Vậy thì, thể hiện chúng đi nào!" (Io)
"..."
Io, kẻ vừa gồng cơ lên và đạt đến vận tốc đáng sợ, lao thẳng đến tôi.
Về bản chất, chỉ bằng việc như này, một tên khổng lồ như thế là một mối đe dọa.
Trọng lượng từ cơ thể hắn ta cũng là một thứ vũ khí đấy.
Và nếu trọng lượng đó kết hợp với số cơ bắp của hắn, nguy hiểm còn tăng lên gấp vài lần nữa.
Tôi liên tưởng đến một gã khổng lồ nếu đã học được võ thuật, vậy thì một hân tộc với trọng lượng có đồ sộ đến đâu cũng sẽ bị áp đảo hoàn toàn và sẽ không có cơ may chiến thắng nỗi.
To lớn, nhanh nhẹn và còn dẻo dai nữa.
May mà tôi không phải đụng độ mấy gã như thế tại Nhật Bản đấy.
"?!"
Tôi bình tĩnh lại và nhắm chính xác đến mục tiêu đã định.
Nhưng Io đột nhiên dậm chân xuống đất và nhảy lên không trung.
Thật bối rối mà!
Một điều bất ngờ, vẫn là cái cảm giác lạnh buốt khi đối đầu với hắn ta.
Nhưng cũng không quá chú tâm vào việc ấy, tôi mở rộng nhận thức ra xung quanh.
...
Sẽ tốt thôi nếu chúng triệt tiêu lẫn nhau.
Ngay bây giờ, lợi thế mạnh nhất từ hắn ta, thứ vũ khí ấy, tôi sẽ đánh cắp chúng.
Một cú đá đang tiếp cận tôi.
Nếu phải nhận đòn tấn công đó, bỏ qua lượng sát thương, tư thế của tôi sẽ bị phá vỡ.
Nhưng với thế đứng của mình, tôi dễ dàng tránh được nó.
Thành công rồi.
Tôi không thể tìm ra khoảng trống sau cú đá ấy.
2 cánh tay đang chuẩn bị nắm lấy đầu tôi.
Đây rồi.
"[Phá vỡ chú thuật]" (Makoto)
"!!!"
Ngay lúc hắn ta vừa tiếp đất, tôi chém đứt vai phải của Io bằng bàn tay của mình.
Theo đúng mục tiêu đề ra, tôi đã chém xuống một đường thẳng xuyên qua nơi Biểu Tượng Hoa Hồng hội tụ nhiều sức mạnh nhất, bàn tay phải của tôi gần như chạm vào mặt đất.
Đầu tôi bị chộp lấy và cả cơ thể bị ném văng đi.
Đòn tấn công liên tiếp bằng nấm đấm thậm chí còn không đạt đến 10 cú trước khi dừng lại.
Nếu chỉ có thế, chẳng nhầm nhò gì cả.
Bộ đồ kêu cót két, nhưng nó vẫn chưa bị phá hủy.
Một cú đá vung thẳng vào mặt tôi.
Tôi cuộn mình và tung một cú đá tương tự, những đòn công kích triệt tiêu nhau.
Ngay cả khi ăn phải vài cú đấm, miễn sao phá hủy được vũ khí mạnh nhất từ đối phương, việc này cũng dễ thở thôi.
Cú đá vừa rồi mạnh hơn mấy cú đấm tôi nhận phải.
"Fuh ~" (Makoto)
Tôi hít thở mạnh.
Cố gắng hô hấp nhiều nhất có thể.
Con tim tôi quay về thời điểm trước khi lâm vào trạng thái lạnh băng.
Rồi tôi nhìn đến Io.
Hắn vẫn đứng im ngay chỗ đó.
Bên phần cánh tay bị tôi chém đứt đã được chữa lành.
Đúng như mong đợi về sức mạnh tái tạo của hắn ta.
Tuy nhiên.
Cơ thể hắn không còn tỏa ra ánh sáng nào cả.
"... Ngươi đã làm gì?" (Io)
"Ta đã loại bỏ hiệu ứng của Biểu Tượng Hoa Hồng rồi" (Makoto)
"Ngươi bảo loại bỏ sao?!" (Io)
"Đúng vậy, loại bỏ. Phần bị chặt đứt sẽ không trở lại, sức mạnh ấy đã biến mất rồi"(Makoto)
"Không thể nào. Một điều điên rồ như thế... "(Io)
"Ta mong là ngươi không còn dự trữ mấy loại vật phẩm như thế nữa. Ngươi ... còn ý định chiến đấu tiếp không đây?"(Makoto)
Io, Sofia, và cả Lancer nữa.
Tôi chẳng muốn chiến với cả 3 cùng một lúc đâu.
Nếu được hỏi liệu tòa lâu đài này có còn được tiếp tục sử dụng làm nơi cư ngụ nữa hay không, câu trả lời chắc chắn là không rồi.
Tôi mà đánh với mấy người đó ở đây, nơi này sẽ biến thành bình địa mất.
Mà vốn dĩ thủ đô này cũng đã bị sang bằng bởi những thanh kiếm ánh sáng và vụ nổ kia rồi.
Họ sẽ phải sử dụng một thành thị khác làm thủ phủ, hoặc một lần nữa tái thiết lập lại thành phố mới.
Tôi nghĩ rằng Quỷ tộc đã tiên liệu trước ít nhất 2 hoặc 3 năm để Vương quốc Limia thực hiện xong công việc này.
Tôi chẳng biết Gritonia đã phải gánh chịu bao nhiêu thiệt hại, nhưng ngay cả khi Stella bị tước đoạt, quỷ tộc vẫn chiếm được thế thượng phong trong chuyện này.
Miễn sao anh hùng vẫn bình anh vô sự, tôi không cho rằng Io và đám binh đoàn quỷ tộc còn sót lại sẽ chịu rút lui đâu.
"Chúa tể loài rồng mạnh mẽ trường tồn..."
"?"
"Sofia... đấy là, chú thuật tăng cường hả? Người phụ nữ ấy, sao cô ta đột nhiên xuất hiện ở thủ đô này chứ? Chuyện quái gì đã xảy ra với Đế quốc rồi?"(Io)
Một chú thuật tăng cường.
Với những lời lẽ từ Io, tôi nhận ra một chất giọng vang vọng khắp cơ thể mình.
Đây chắc chắn là giọng của Sofia.
Cô ta không chỉ la lớn, mà còn đang thực hiện một chú thuật nữa.
Và cô ả đang đứng trên trời.
Vị trí cô ta tôi đã nắm bắt được rồi.
... Mặc dù tôi hiểu điều này cũng vô nghĩa với một người như cô ta thôi.
Những gì cô ta đang thực hiện lúc này chỉ là cố tiếp tục chú thuật của mình trong một phạm vi rộng lớn và âm vang từ chất giọng ấy như đang tuyên bố rằng đây là một chú thuật khá ghê gớm. Một kiểu chú thuật đặc biệt đây.
Tôi có thể cảm nhận được nguồn sức mạnh khá lớn lao luôn.
Chỉ có điều, cấu trúc của phép thuật đó khá dễ đọc, và kẻ địch dễ dàng tìm ra cách ứng phó thôi.
Nói cách khác...
Nếu là một chú thuật lần đầu tiên được thi triển, tính hiệu quả cao đấy.
Dù vậy, bên trong các thành thị hay những lâu đài tồn tại mấy rào chắn nhằm vô hiệu hóa những phép thuật ảnh hưởng lên phạm vi rộng lớn, do đó, ngay cả khi có củng cố thêm sức mạnh ma pháp vào những đòn tấn công nhắm xuống thị trấn, cũng chẳng có tác dụng gì nhiều.
Để nghĩ bọn họ thiết lập được một rào chắn ngăn chặn những phép thuật trong một phạm vi nhất định nào đó thì ý tưởng cũng thật không tệ đấy chứ.
Nếu chỉ là một phép thuật cấp thấp, chúng sẽ bị phát giác ngay khi dùng đến chú thuật tăng cường. Do vậy, nhiều khả năng thị trấn sẽ thực hiện những biện pháp phòng ngừa ngay. Và cũng dễ hiểu thôi nếu như nguồn sức mạnh tại chính thành thị ấy là không đủ dùng.
"Kiếm Long, Thủy Long, Hỏa Long, Hắc Long..." (Sofia)
Chú thuật dài lê thê.
Trên hết, dòng chảy đang hội tụ vào bên trong.
Một kỹ năng tự gia cường bản thân hả?
Từ những gì tôi nhớ được, phép bổ trợ vận dụng chú thuật với mục tiêu lên chính bản thân mình thì hiệu quả phải nói là bạo phát luôn.
Io có lẽ cũng đang đo lường ý định thật sự từ Sofia. Hắn ta đang dõi mắt theo một chấm đen trên nền trời kia.
Nếu ngay cả đồng minh cô ta còn không biết, thì tôi cũng bó tay thôi.
Nhưng tôi sẽ chuẩn bị kỹ lưỡng.
Có vẻ chú thuật từ Sofia sẽ tiếp tục một lúc nữa, còn Lancer hình như đã đáp xuống thị trấn rồi, nhưng vẫn chưa có động tĩnh gì nhiều.
Shiki cũng ở gần đó. Chẳng biết liệu có làm gỏi được tên Lancer hay không, nhưng chắc anh ta sẽ có thể cầm chân hắn được đấy.
Kế đến, tôi chỉ còn biết cầu nguyện senpai đừng làm bất cứ điều gì quá liều lĩnh.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy senpai bận rộn đến vậy.
Dựa vào trí nhớ của tôi, cô ấy là người luôn kết thúc mọi việc với một khuôn mặt rất điềm tĩnh mà...
Khi một ai đó sinh tồn tại một thế giới song song, nhiều điều sẽ đổi thay ư.
Trong lúc cảnh giác với tên Io, bên trong bộ đồ, tôi xác nhận việc tăng cường cơ thể bản thân và thiết lập lại lượng ma lực.
Một trận tái đấu với Sát long nhân huh.
"Tất cả những thứ khác, éo cần quan tâm!" (Sofia)
"Hah ?!" (Makoto)
Vô tình sự ngạc nhiên nơi tôi thốt ra thành tiếng.
Nguồn sức mạnh hội tụ quanh Sofia với tốc độ cao.
Thật phi lý mà!
"Chết đi"
Giọng nói ấy được cảm nhận thông qua [Sakai] và vang vọng trong tai khi tôi đang ngước nhìn lên trên.
Ngay thời khắc ấy, một tia chớp giáng thẳng xuống đỉnh đầu tôi.
◇◆◇◆◇◆◇◆
Tôi đang phải đối phó với Sofia.
Trong khi đề cao cảnh giác với Io đang quan sát sau lưng.
Chết tiệt, bộ trang phục đã...
"Ngươi vẫn sống nhăn sau phát công kích đó, hừ. Không chỉ vậy, ta chỉ mới phá hủy bộ đồ và ngươi thì chẳng hề hấn gì. Như mọi khi, ngươi rất đáng âu lo"(Sofia)
Nụ cười rùng rợn thật quen thuộc.
Một thanh kiếm sở hữu cùng màu sắc nhưng kích thước thì nhỏ hơn so với thanh kiếm trong kí ức của tôi.
Ngay cả khi tôi đã nắm bắt tốt qua [Sakai], nhưng cảm giác lúc trực diện đối đầu với thứ như này, đúng như mong đợi, rất khác biệt.
"Sofia Bulga" (Makoto)
"Chà, đích thị là ta đây. Thật vinh hạnh khi ngươi vẫn còn nhớ đến ta. Sau lần đó, rất nhiều thứ đã xảy ra đấy. Ta đã chắc chắn ngươi sẽ không tử ẹo chỉ vì một thứ gì đó ở mức độ đấy đâu"(Sofia)
"Mặc dù tôi có đôi chút hy vọng cô sẽ bị hạ sát bởi cái gã gọi là "Ác quỷ" ấy chứ. Nhưng không ngoài dự kiến, cô vẫn sống nha, hừm"(Makoto)
Dù tôi vẫn chưa tận mắt chứng kiến cái gã ấy.
Nghiêm túc đấy, thật là một người may mắn.
"?! Ngươi đang nói cái quái gì vậy? Nhưng ta vui lắm. Ngươi vẫn có thể chịu đựng được tất cả sự đả kích ấy. Ngươi mạnh hơn rất nhiều so với anh hùng Đế quốc-kun" (Sofia)
"... Cô đã gϊếŧ anh hùng hả?" (Makoto)
Này này.
Nếu cô ta hạ sát anh hùng, Nữ thần chắc chắn sẽ nỗi giận.
Thậm chí Nữ thần có lẽ sẽ tham gia vào việc này đấy.
Sofia vẫn sẽ chấp nhận luôn sao?
"Không. Chưa đâu. Chỉ là, hắn ta đã thể hiện một thứ gì đó rất thú vị cho ta xem, nên ta đã để hắn sống"(Sofia)
"Dường như tôi cũng đã giải khuây cho cô rồi đấy, hay là cô tạm rời đi trong hôm nay được không?" (Makoto)
"Bất khả thi. Lancer cũng như ta đã nhận ra ngươi là một chướng ngại rất lớn. Có lẽ ngươi sẽ, mà không, chắc chắn ngươi sẽ biến thành một trở ngại cho bọn ta thôi"(Sofia)
"... Dựa vào trực giác hả?" (Makoto)
"Ừm. Lần này, ta chắc chắn sẽ cắt nát lớp phòng thủ của ngươi"(Sofia)
Tôi có thể cảm nhận được cơn khát máu thông qua đôi mắt Sofia gần như đã đạt đến đỉnh điểm.
Nếu chiến đấu với cô ả lúc này, tôi cần phải tập trung nhiều hơn nữa vào cuộc chiến so với lúc đụng độ Io, hoặc tôi sẽ bị thương đây.
Nhưng mà, Sofia là một kẻ thù.
Cô ả đã tuyên bố sẽ hạ sát tôi đấy. Chưa có kẻ địch nào như cô ta cả.
Vậy thì việc nghiêm túc có là xấu xa đâu chứ?
Sẽ tốt đẹp miễn sao tôi vẫn sống nhăn răng để trở về.
Đúng thế.
Miễn sao không quên đi bản thân mình, tôi sẽ ổn cả thôi.
"Vậy giờ thì..."
"Cả hai người, dừng lại!"
"? !!"
"Ara"
"Rona? Tại sao cô lại ở đây"
Rona ?!
Ngay lúc này, khi khuôn mặt tôi đã bại lộ từ đòn tấn công của Sofia, cô ta lại đến đây?!
Thật là đời éo như mơ?!
Gặp mặt Nữ thần, ép buộc phải biến hình, rồi Hibiki-senpai, lại đến Sofia, và giờ là Rona sao?!
Chẳng khác gì khi đang chơi bài với một kẻ đùa dai và có hết thảy 5 lá bài đang ném thẳng vào tôi!
Tôi đã làm hết sức mình ở Rotsgard, và rất hài lòng về sự thẳng thắn hay như cơn xúc động bất ngờ nơi tôi! Như thế vẫn chưa hết!
Tất cả mọi thứ như đang sụp đổ.
Không.
Lần này, ngoài mong đợi, không tốt chút nào.
Không chỉ mình tôi, mà là cả thương đoàn; thậm chí tôi đã lôi kéo mọi người ở Asora vào vụ này.
Tomoe, Mio và Shiki.
Chắc rằng tôi không thể bỏ cuộc được.
Ngay cả khi phải dùng đến vũ lực, ngay cả khi phải đi ngược lại ý muốn của bọn họ...
Thậm chí về mặt hình hay hình dáng có thay đổi một chút, tôi phải thực hiện điều này bằng bất cứ giá nào.
Tô sẽ sang bằng tất cả.
"Sofia, và cả tên màu trắng... eh, cậu..." (Rona)
"..."
Lộ hàng.
Chết tiệt. Khi thời điểm đến, nó xảy ra quá đỗi dễ dàng.
"Rai... dou?" (Rona)
"Cái gì?! Gã này là Raidou hả?!"(Io)
Hình như Io cũng biết đến cái tên Raidou.
Mà nếu Rona đã phác thảo những nét đặc trưng trên khuôn mặt tôi cho Io biết, ngay cả khi Rona không đến, chuyện cũng đến hồi kết sau khi tôi quay mặt lại.
"Ara, ngươi cũng biết đến Rona sao, Raidou?" (Sofia)
Sofia nói như thể vừa nhớ ra điều đó.
Sao cô ta dám nói ra như thể chẳng có gì vậy.
"Raidou, việc này nghĩa là sao? Đáng lý ra cậu nên ở Rotsgard vào lúc này, phải không? Tại sao cậu lại đến thủ đô? Sao cậu lại bị Io và Sofia nhìn chằm chằm như vậy? "(Rona)
"... Cái đó..." (Makoto)
"Dường như hắn ta đã có một thỏa thuận với Nữ thần. Và hắn muốn cứu Anh hùng Vương quốc cũng như hạ bệ Stella"(Io)
"Chà, Raidou. Cậu đã nói dối tôi, hay lắm đấy. Như tôi nghĩ, cậu thực sự nghe theo mệnh lệnh Nữ thần huh. Dù vậy, Limia là sự bất hạnh. Nếu cậu không đến đây, lâu đài và cả thị trấn sẽ không đến mức này đâu. Nếu cậu đến thủ đô Đế quốc, Mitsurugi và tôi sẽ không phải chạy đến đây. Thật đáng tiếc mà"(Sofia)
"... Thỏa hiệp. Tôi chỉ thực hiện một thỏa thuận với Nữ thần thôi. Chỉ là thực hiện mấy lời hứa với nhau. Tôi không phải một quân tốt của bà ta "(Makoto)
Những cử chỉ bất ngờ từ Sofia phản ứng lại mấy lời nói của Io.
Chúng đang sụp đổ.
Tôi cảm thấy rất nhiều thứ đang đổ sụp.
"Raidou, cậu đã hứa sẽ gặp Chúa quỷ-sama đúng chứ? Vậy thì, chiến đấu với Quỷ tộc chẳng phải là hành động chống lại những lời nói ấy sao?"(Rona)
Rona à.
Thậm chí cô còn không cố để hiểu ẩn ý sau những câu từ của tôi đấy.
Có lẽ cô ta đang tuôn ra những lời này vì cứ nghĩ tôi là người rất đơn giản.
Với cô ta, chắc hẳn tôi là một hân tộc rất dễ đối phó ở Rotsgard đây.
Nếu không có Shiki ở đó, có lẽ tôi còn bị lợi dụng nhiều hơn nữa.
"Sự thật chắc rằng tôi đã hứa sẽ gặp mặt Quỷ vương. Tuy nhiên, tôi không nhớ đã hứa ở bất kỳ hoàn cảnh nào sẽ không cản trở quỷ tộc. Rona, hẳn cô phải hiểu những gì tôi đang cố nói, đúng không? Tôi đã được yêu cầu để bảo vệ anh hùng và sự đầu hàng từ Stella. Đây là những việc có thể làm được ngay cả khi không cần phải tàn sát Quỷ tộc. Nếu cô không muốn phải hy sinh thêm những đồng đội, lần này hãy rút quân đi"(Makoto)
"Chỉ vài ngày trước cậu còn gọi tôi là Rona-san. Hiểu rồi. Cuộc tấn công từ đám dị thể ở Rotsgard đã khiến Raidou giận dữ đến mức này huh. Hình như cậu không có chút gắn bó mật thiết nào với hân tộc mà, do đó chúng sẽ tác động đến cuộc sống vất vả như một thương nhân của cậu tại đó chứ?"(Rona)
"... Bằng cách tàn sát tất cả thương nhân chống đối tôi sao?" (Makoto)
"Đám dị thể được Quỷ tộc kích hoạt sẽ hành động theo những gì chúng muốn. Vì vậy, cậu sẽ không phải chịu trách nhiệm hay bị nghi ngờ đâu. Mọi việc đều cứ thế xảy đến mà thôi. Raidou cùng những người khác chỉ việc tìm nơi ẩn trốn, và sau đó, quân đội từ các quốc gia sẽ xuất hiện và quét sạch dị thể thôi. Nếu quay về với công việc kinh doanh, cậu sẽ có được một môi trường tốt hơn cho công việc đấy. Sự cố ấy chẳng thể nào gây cho cậu nhiều rắc rối mà"(Rona)
"Một sự giúp đỡ không cần thiết" (Makoto)
"... Đúng rồi. Larva, à không, Shiki huh. Một thương đoàn còn bao dung cả kiểu người như vậy mà. Vì vấn đề đạo đức, tôi không thể nói nhiều hơn. Nhưng các cậu lại âm thầm lên kế hoạch trong bóng tối, một nước tính quá sai lầm. Hành xử như một thương nhân ngây thơ và tốt bụng, cậu đã khiến Larva phải hợp tác"(Rona)
"Tôi đã dọn dẹp một ít ở Rotsgard" (Makoto)
"Tôi đã nhận được báo cáo về chúng rồi" (Rona)
"... Mặc dù quỷ tộc lẽ ra phải ở xa khỏi thị trấn đó?" (Makoto)
Cái báo cáo đó không phải là quá nhanh hay sao?
"Đúng, quỷ tộc sẽ như thế" (Rona)
Vậy thì là bán nhân ư?
Nhìn vào đội quân Io dẫn đầu, tôi hiểu rằng quỷ da xanh không phải là kẻ thù duy nhất của hân tộc.
Ra thế. Vậy là bọn họ còn hợp tác với bán nhân huh.
Thậm chí có hơn hẳn về số lượng, nhưng những kẻ bị bao vây tứ phía lại chính là hân tộc.
"Cái đó vòng vo quá đấy" (Makoto)
"Tôi đã giữ lời hứa của mình, cậu biết không? Tính sao đây. Cậu có muốn thực hiện một thỏa thuận với tôi một lần nữa không? Tôi sẽ hỗ trợ thương đoàn trong lãnh thổ quỷ tộc với tất cả những gì mình có. Tất nhiên, tôi sẽ không ngăn cản cậu thực hiện việc kinh doanh với những quốc gia hân tộc đâu. Chí ít tôi sẽ không can thiệp vào. Đổi lại, hãy rút ​​lui khỏi đây"(Rona)
"... Tôi đã nói với cô rằng tôi có một lời hứa với Nữ thần. Rona, cô nên lôi Io đi và quay về căn cứ quỷ nhanh đi. Kế đến, sơ tán mọi người tại pháo đài Stella. Nếu cô để họ lại, điều đó sẽ chỉ làm tăng thêm những cái chết vô nghĩa"(Makoto)
"Sofia đã đạt tới sức mạnh vượt qua mọi hân tộc rồi đấy, cậu biết không vậy? Ngoài ra, thêm cả Io nữa, cậu nghĩ rằng mình sẽ kết thúc mọi chuyện tốt đẹp sao?"(Rona)
"... Tôi cũng bị chỉ trích vượt ra khỏi mọi khái niệm thông thường nhiều lần rồi. Không cần phải lo lắng đâu. Mọi thứ vẫn ổn. Rona, nếu muốn, cô có thể tham gia cùng họ. Bởi vì có vẻ cô đang đánh giá thấp tôi đấy"(Makoto)
"Wa?" (Rona)
Rona khô lời luôn.
Những lời lẽ kiểu vậy chẳng hợp với tôi chút nào.
Nhưng trong dịp này, cho dù có là hai hay ba người, cũng chẳng có gì khác biệt cả.
Cũng không kỳ vọng quá nhiều vào Shiki, nhưng tôi cũng không phiền nếu Lancer có đến đây đâu.
Tập trung, tập trung nào.
Phép thuật của tôi đã cho phép dùng trở lại.
Tôi nên trình diễn màn ra mắt sau khoá huấn luyện của mình.
Chỉ là tôi có thể đi bao xa đây?
Không quá xấu xa khi xác nhận việc ấy với kẻ thù của mình đâu ha.
"Rona, những lời lẽ ấy không kiêu căng đâu. Chỉ vài phút trước, ta đã sử dụng Biểu Tượng Hoa Hồng và chẳng thể nào kết thúc cuộc chiến được"(Io)
"HOA HỒNG-?! Io, ta đã bảo với anh phải trở về mà?! Tại sao anh lại sử dụng một thứ như thế?! Tôi đã để Reft giữ nó, vậy tại sao anh lại có được?!"(Rona)
"Để cấp dưới của mình giữ một thứ như vậy không khác gì địa ngục. Ngoài ra, Reft là một trợ lý của ta trong quá khứ. Ông ấy đã đồng ý với quan điểm này. Ngoài ra, nếu có thể hạ gục anh hùng ở đây, ta không ngại việc để lại mọi thứ cho các thế hệ tương lai. Cô ấy đã trở nên mạnh hơn mong đợi"(Io)
"Nghe này! Anh đã leo lên đến cấp bậc tướng quỷ, đừng có nói ra điều phải tử trận dễ dàng như thế rồi giao phó mọi thứ cho người khác! Chắc chắn vị Chúa tể chúng ta phục vụ đều như nhau, nhưng sự trung thành có thể hơi khác nhau. Ta không quá hẹp hòi đến mức không thừa nhận kiểu người hiếm hoi như anh đâu, Io. Nếu muốn giao phó hướng đi cho những người khác về mọi mặt, sao anh không trở thành một người hướng dẫn và truyền lại những kĩ năng của bản thân hả? "(Rona)
"Ah, thật không vui mà, xin lỗi" (Io)
"Và? Số thời gian còn lại của anh còn bao lâu?"(Rona)
"Ừ thì, cái đó..." (Io)
"Không có ánh sáng nào phát ra cả. Anh không thể quay về tổng hành dinh nữa sao?" (Rona)
Rona nói bằng một giọng cay đắng.
Con người này có sự gắn kết với đồng đội của mình huh.
Không đúng, Io cũng đang ngạc nhiên, lẽ nào biểu hiện trên nét mặt cô ta khá hiếm sao?
Sofia đang chĩa thanh kiếm vào tôi, nhưng cô ta không cử động.
Trong khi đang ngạc nhiên, tôi lén lút che giấu [Sakai] và kết thúc việc giải phóng sức mạnh của mình.
So với tất cả những bất hạnh dồn dập ập đến, đây là một phước lành nhỏ nhoi.
"Hiệu ứng của Biểu Tượng Hoa Hồng đã biến mất" (Io)
"... Hiểu mà. Anh có di ngôn nào muốn nhắn nhủ không? Bất luận là ai, ta sẽ chịu trách nhiệm và đảm bảo những lời nói ấy đến được tai của đối tượng"(Rona)
"Không phải vậy, gã Raidou ấy, hắn đã cắt đứt chúng rồi" (Io)
"...."
"Trong lúc Biểu Tượng Hoa Hồng đang được kích hoạt, Raidou đã mạnh mẽ khước từ chúng. Ta cũng không biết hắn làm gì nữa"(Io)
"... Eh? Vậy thì, lẽ nào... "(Rona)
"... Không nhất thiết rằng ta sẽ chết đâu" (Io)
"!!! Vậy thì phải nói ngay từ đầu đi! Cái đó sẽ gây hiểu nhầm đấy!!! "(Rona)
"Hơn thế, cô nên bình tĩnh lại. Chính cô mới là người không để ta nói hết câu đấy chứ"(Io)
"Uuuh"
Rona nhìn tròng trọc đến tôi.
Không không, tôi chẳng có lỗi gì trong việc ấy, cô biết mà?
Hoặc đúng hơn, theo những gì Rona nói, thực tế cô phải cảm ơn tôi mới đúng.
"Fufufu... fufufu, ahahahahaaha !!" (Sofia)
Tiếng cười lớn của Sofia vang lên trong chính điện.
Ngay cả khi có thể nhìn thấy bầu trời đêm, một rào chắn vô hình vẫn đang quanh đây.
Rào cản hỗ trợ tạm thời ấy đã bị mất hiệu lực vì những thanh kiếm ánh sáng.
Đúng là thủ đô có khác.
Một mong đợi không tồi từ một lâu đài thuộc một cường quốc lớn.
Thậm chí nếu bị phá hủy, chúng vẫn có thể kích hoạt lại.
Sau khi kết thúc tràng cười, cô ta đảo mắt qua hết thẩy mọi người ở đây.
Tôi cho rằng thế này sẽ giảm bớt động lực nơi cô ta thôi.
Nhưng nếu đã là Sofia, chúng chỉ là việc hão huyền.
"Ra vậy! Ngay cả khi Io đặt cược cả cuộc sống nhưng hắn ta vẫn chẳng thể gây ra chút thương tích nào đáng kể! Fufu, fufufu! Thật tốt khi ta đã "giải phóng" ngay lúc đầu. Nếu không dùng đến toàn bộ sức mạnh, ta có thể sẽ không thắng nổi"(Sofia)
"Toàn bộ sức mạnh, của một Sát long nhân huh" (Io)
Io lảm nhảm như đang thở dài sầu não.
"Tôi cảm thấy cần tìm một nới ẩn núp rồi" (Rona)
"Tôi cũng vậy" (Makoto)
"Đừng nói thế. Ngươi xứng đáng mà, Raidou"(Sofia)
Sofia nở một nụ cười độc địa cứ như một đứa trẻ khi nghĩ đến mấy điều đen tối ấy.
"À đúng rồi, Rona. Về vấn đề ở Seiko"(Sofia)
"Sao đột nhiên lại liên quan đến nơi đó?" (Rona)
"Tên thật của gã "Ác Quỷ" ấy, ta vừa mới nhớ ra" (Sofia)
"Hah?" (Rona)
Tên của Ác quỷ?
Theo tôi được biết, Sofia đã chiến đấu chống lại tên Ác Quỷ đã từng tạo ra một cái hồ ấy hả?
Và cô ta vẫn còn sống.
Sức sống thật mãnh liệt.
Thật lạ là tôi đã bị lay động bởi cuộc chiến ấy.
"Hãy tái đấu nào, Ác quỷ Raidou!" (Sofia)
"... .."
"?!"
"Ác quỷ?!"
Phủ lấy thanh kiếm một tay bằng thứ ánh sáng đỏ thẫm và mở rộng phạm vi công kích, Sofia lao vào tôi.
... Eh?
Ác quỷ?
Tôi ư?
Ác quỷ sao?!
Tại sao cuộc chiến của tôi và cô ta lại kết thúc theo cách ấy?!
Suy nghĩ của tôi tạm thời bị đình trệ nhưng bằng cách nào đó tôi vẫn lấy lại nhận thức. Trong lúc bị kích động, tôi đương đầu với Sát long nhân.
Bóng dáng Sofia biến mất.
Biết mà.
Phương pháp thông thường nơi cô ta.
Tôi chẳng biết đòn công kích của cô ta sẽ đến từ đâu.
Đó là lý do tôi nhắm đến kiểu sức mạnh này.
Khác lúc đánh với Io, tôi mở rộng hai chân ngang vai và đứng yên.
Tôi không nghĩ đến việc né tránh. Một lập trường nương theo chiều gió thổi.
Gakin - !!!
Một âm thanh xuyên qua tai.
Từ bên trái huh.
"Đây là !!" (Sofia)
"Sau tất cả thì tôi đã phải đối mặt với khoảng thời gian khá đau đớn khi phải chịu đựng những đòn tấn công từ cô rồi. Nghĩa là tôi cũng đã trở nên mạnh hơn đấy"(Makoto)
Thanh kiếm của Sofia dừng lại tại một khoảng cách hơi xa khỏi người tôi.
Không đúng, tôi đã "chặn nó lại".
"À, ta nghĩ ta vừa cảm nhận được điều gì đó. Raidou này, ngươi học nói từ bao giờ thế? Điều đó có liên quan gì đến việc ngươi trở nên mạnh hơn không?"(Sofia)
Hơi thay đổi biểu hiện trên nét mặt, Sofia chộp lấy một khối cầu bóng tối bằng tay trái đang tự do và ném đến tôi.
Thứ ấy cũng chỉ tạo ra được một âm thanh khô khóc và dừng lại ở cùng một khoảng cách với thanh kiếm.
Người phụ nữ này, số nguyên tố mà cô ta có thể vận dụng đã gia tăng so với lần trước sao?
"Ngôn ngữ chung à. Tôi vừa học được vài phút trước thôi. Có gì sai sao Sofia? Mấy đòn công kích của cô không tiếp cận được rồi. Sao không dùng đến khí lực màu đỏ như lúc trước ấy?"(Makoto)
Tôi chuyển đổi [Sakai] từ che giấu sang tăng cường.
Sức mạnh ma thuật dày đặc màu xanh nhạt thoát ra cơ thể tôi và định hình.
"Lưỡi gươm từ Kiếm Long, ngọn lửa của Hỏa Long. Ngươi có định ngăn cản chúng không đây?"(Sofia)
"Đòn công kích kiêu hãnh từ cô khi vận dụng để kết liễu tôi chỉ với một cú đánh, đúng không vậy? Hãy thử lại chiêu đó lên người tôi nếu cô muốn"(Makoto)
Tôi có thể nói rằng Io và Rona như đang nín thở ngay sau lưng mình.
Io vẫn chẳng có động thái nào huh.
Hoặc hắn ta đang toan tính tạo ra một mặt trận không ảnh hưởng gì đến Sofia sao kìa?
Thanh kiếm mỏng trên tay Sofia phủ trong một lớp ánh sáng đỏ một lần nữa và dài ra thêm.
Nó lao đến đây.
"Vậy thì hãy kiểm tra nào. Ta cũng sẽ vạch trần trò lừa bịp mà ngươi vừa thực hiện!"(Sofia)
Một tia sáng chói loá.
Chẳng có lấy một lập trường ngăn cản thanh kiếm đang lao đến ngay trước mắt, tôi chỉ đứng xem có gì 'hot' xảy ra không.
Sofia đâm thẳng thanh kiếm. Nó va chạm với sức mạnh ma thuật màu xanh nhạt bao phủ quanh tôi.
Kế đến...
Lực đàn hồi từ đòn công kích để lại vài vệt sáng đầy màu sắc, và cứ như ngay lúc cô ta nhảy lui lại làm tín hiệu, chúng phát nổ.
Tựa như mấy thanh kiếm ánh sáng ấy. Sofia chuyên về nguyên tố lửa sao kìa?
Trong khi tầm nhìn đang trở lại, câu hỏi đó đã xuất hiện trong đầu tôi.
"Hình bóng hân tộc... Chúng kết tinh từ nguồn sức mạnh ma lực sao chứ? Không đúng, nhưng đó lại là... không thể nào"(Sofia)
"... Của hắn ta... bộ giáp thật sự, huh" (Io)
Như mong đợi từ một tướng quỷ.
Kể từ khi không còn bị che đậy, chúng sẽ bị nhìn thấy và phân tích thôi.
Các bánh răng trong não tôi không được nhanh, thế nên, thay vì chọn một thứ gì đó mạnh khủng khϊếp còn tùy vào cách chúng được vận dụng, tôi muốn một điều gì đó đơn giản hơn, ngay cả khi bị phát hiện, cũng chả có khác biệt gì nhiều.
Và đây là nó.
Từ cơ thể tôi, hình dáng phần thân trên của một người được kiến tạo ở một kích thước lớn hơn thân hình của Io.

Thứ được tạo ra từ ma lực của tôi.
Chẳng có nghĩa lý gì khi bị phát hiện và chúng có thể đối phó với những đòn công kích bất ngờ. Ngay cả khi không thể vận dụng hết một lượng pháp lực khổng lồ cùng lúc, cách thức này cho phép tôi sử dụng rất nhiều ma lực.
"... Không giống một tấm khiên cản các đòn tấn công vật lý, đúng chứ? Raidou, ngươi có bị bình thường không đấy? Sở hữu quá nhiều khả năng phòng thủ, và giờ ngươi lại đang muốn nói với ta rằng mình vừa đạt được một kỹ năng phòng thủ nữa sao?! ​​"(Sofia)
"Tôi đã có thể dễ dàng hứng chịu mấy đòn tấn công từ Sát long nhân. Lúc này tôi đã tự tin hơn rồi, Sofia à"(Makoto)
"Chẳng có lấy một thứ phép thuật nào được kích hoạt cả. Cũng méo có sự bật ngược ra từ một lá chắn nào. Thế nghĩa là sao đây? Nhưng rõ ràng chúng đã chặn đứng đòn tấn công của ta theo lẽ tự nhiên, phải vậy không?"(Sofia)
Sofia chưa bao giờ biểu lộ gương mặt như thế trong quá khứ cả.
Vậy ra cô ta có thừa tự tin vào đòn đó huh.
Hoặc có lẽ năng lực tôi đạt được đã hoàn toàn vượt ra khỏi mong đợi của cô ta.
Ah, cảm giác này thật quen thuộc.
Tựa như khuôn mặt của Tomoe, Mio và Shiki đã biểu lộ vậy.
"À thì. Tôi có thể vật chất hóa ma lực. Và cũng có thể biến đổi chúng về lại trạng thái tự nhiên. Điểm trừ là tôi không thể làm chúng tàng hình được, nhưng tôi đã có một phương pháp khác để che giấu chúng rồi. Sức mạnh của sự phòng thủ, ngay lúc này tôi đang biểu diễn cho cô xem đấy"(Makoto)
Đòn tấn công của Sofia lẫn vụ nổ vừa rồi, chúng không gây ra bất kỳ thiệt hại nào lên cơ thể ma lực này (tên tạm thời thôi).
Vâng, tất nhiên, chúng không chỉ phòng thủ thôi đâu.
Ngay cả khi tấn công, cứ như đang gian lận vậy.
... Tôi đã phải rất cực khổ.
Vật chất hoá chính nó, phạm vi ảnh ảnh hưởng và cả hình dạng nữa.
Kết quả là, tôi đã đi theo một game đối kháng nhập vai để chọn ra một nhân vật trên tinh thần tham khảo đấy.
"Vật chất hóa ma lực ư. Ta chưa bao giờ nghe về điều đó trước đây"(Sofia)
Lời lẽ từ Sofia.
À, ừm.
Trước khi Eva-san đưa cho tôi luận án ấy, tôi cũng có biết gì về nó đâu. Và chưa hề tồn tại một luận án nào tương tự như vậy cả.
Trên thế giới này, đây là một kỹ thuật độc nhất đấy.
"Rona, vật chất hóa ma lực là gì thế? Tạo ra thứ gì đó với ma lực ư? "(Io)
"Trên thực tế có hơi khác. Thứ mà Raidou đang thực hiện... Là đưa những thuộc tính vật lí vào ma lực. Tôi nghĩ là như thế"(Rona)
"Nói cách khác, khối pháp lực với hình dạng như nửa trên của một hân tộc, nếu muốn, chúng cũng có thể tung ra đấm sao? Không phải điều đó thật tuyệt ư?! Nếu có thể vận dụng theo cách đó, các pháp sư sẽ có thể củng cố lớp phòng thủ của chính mình"(Io)
"Tất nhiên rồi. Nhưng... ngay cả quỷ tộc cũng đã từ bỏ kĩ thuật ấy. Chi phí và hiệu quả đạt được quá tồi tệ"(Rona)
Ngữ điệu của Rona như thể cô ta đang gặp một cơn ác mộng. Cô ta nhìn vào bóng dáng nửa hân tộc và tôi với đôi mắt hoài nghi.
"Io, nếu là anh, nghĩ đến việc dùng vàng tạo ra tiền đồng là một việc làm có ấn tượng không?" (Rona)
"... Không? Ta thực sự cho rằng điều ấy rất ngu dốt"(Io)
"Đúng thế chứ? Chính là như thế đấy. Vật chất hóa ma lực là việc phá vỡ thế cân bằng. Thành thật mà nói, sự bất thường chẳng có chút hiệu quả nào. Mặc dù cũng có vài nơi nghiên cứu về sự thay đổi của vật chất bằng phép thuật"(Rona)
"Chúng khác biệt với những rào chắn vật lý sao?" (Io)
"Sofia đã nhắc đến rồi đúng chứ? Một rào chắn vật lý là một phép thuật được kích hoạt khi phản ứng với những đòn tấn công bằng vũ khí hay là nấm đấm. Thứ Raidou đang thực hiện... thậm chí còn đề kháng với cả ma thuật. Ta không hiểu. Tại sao Raidou lại có được loại kỹ năng ấy? "(Rona)
Rona tức giận như muốn biết rõ ngọn ngành.
"Sofia, lần này đến lượt tôi" (Makoto)
Với tôi, người không thể sử dụng đúng cách lượng ma lực bất kể có sở hữu bao nhiêu đi chăng nữa, sức mạnh này mở ra một chân trời mới. Một điều mang tính cách mạng đấy.
Đầu tiên là, cô nàng Sát long nhân trước mặt tôi.
Lần đầu tiên tôi sẽ chính tay đánh bại cô ta và chế ngự một vết thương trong lòng mình.
-----------END CHAP-----------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.