Chương 156: Khi Ác Quỷ Nhảy Vào Vòng Chiến Một lần nữa tôi lại thua. Tôi chắc chắn đã mạnh hơn trước, và lần này tôi thậm chí còn có lợi thế sân nhà. Mọi người đã trở nên mạnh mẽ hơn nhờ các trang bị lấy được ở Tsige. Cách suy nghĩ và cách chiến đấu của các mạo hiểm giả đi với chúng tôi từ Limia cũng đem lại ảnh hưởng tốt đối với vương quốc. Nó cũng dành cho tôi nữa. Dù vẫn chưa thể đạt đến cấp độ của Mio-san và Beren-san mà tôi gặp ở ngoại ô, nhưng tôi đã học được rất nhiều điều. Không chỉ là kỹ năng chiến đấu tay đôi. Tôi cũng đã bắt đầu hành động để phá vỡ các xiềng xích của các quý tộc, những quan điểm chính trị khó chịu của họ. Nó sẽ là một chuyện sau khi hạ được pháo đài Stella, nhưng trong tình trạng hiện tại, thủ đô đang khá nguy hiểm, và tôi nghĩ rằng mỗi quý tộc đều đang nắm giữ quá nhiều quyền lực đối với các vấn đề quân sự. Về khía cạnh đó, tôi đã cho họ thấy một số kết quả khả quan . Lặp lại việc nói chuyện cẩn thận với những người thừa kế của thế hệ tiếp theo, tôi đã có thể hướng suy nghĩ của họ về việc con đường của vương quốc hiện tai là sai trái. Mục tiêu của nó không phải là để nổi dậy chống lại những gia đình hoàng tộc, và tôi cũng không thể cứ thế tạo ra một cuộc nội chiến ngay giữa cuộc chiến chống lại quỷ tộc được, cho nên lúc này tôi đang tạm dừng lại ở việc nhận thức về cuộc cải cách. Con trai thứ hai của Hopelace là một quý tộc cao quý và rất gần gũi với gia đình hoàng tộc. Thực tế rằng Ilum-kun đã chấp thuận đề nghị của tôi trong giai đoạn đầu, điều này đã cho phép tôi hành động suôn sẻ và đó cũng là một sự trợ giúp rất lớn. Tôi nghĩ rằng trong tương lai mình cũng sẽ yêu cầu sự hợp tác của cậu ấy. Đối mặt với kế hoạch làm sụp đổ pháo đài Stella, tôi cảm thấy mình đang làm mọi thứ có thể. Chưa hết… Chúng tôi còn không thể chống lại cuộc tấn công bất ngờ của Io và đã bị đẩy lùi. Chúng tôi đã để quân địch tiếp cận phòng khách. Tôi định chạy trốn, nhưng sau khi đã tiến xa đến thế này, thật khó để làm vậy. Thật sự tôi có thể nói rằng việc thoát khỏi lâu đài và các thị trấn xung quanh trong khi Io đang đuổi đằng sau là rất khó. Và tôi không rõ thiệt hại xung quanh sẽ là bao nhiêu nếu mình làm như vậy. Cuối cùng, tôi đã chọn việc giải quyết điều này ngay từ đầu bằng một rào chắn trong phòng khách. Sử dụng Minotaurus và Centaurus mà Io đã nói rằng hắn ta mang chúng đến từ vùng đất hoang ở biên giới, Bredda đã hoàn toàn bất lực, và tôi buộc phải đấu một chọi một với hắn. Với sự hỗ trợ của Wudi, sự chữa lành của Chiya, và cả rào chắn hỗ trợ của phòng khách. Hơn nữa, cái vòng bạc có Horn ở bên trong, và cả thanh kiếm mà Beren-san làm cho tôi. Ngay cả khi phải chống lại Io - kẻ đã chuyển sang màu đen và sử dụng toàn bộ sức mạnh, tôi vẫn nghĩ mình sẽ có thể đối đầu với hắn. Nhưng ngay lúc này, trước mắt tôi, một anh chàng màu trắng đột nhiên xông vào và tham gia cuộc chiến. Tôi cảm thấy như muốn hét lên:“cái thể loại đùa cợt gì thế này ?!” Người đó đang mặc một bộ đồ giống như siêu nhân vậy. Cậu ta chặn đòn tấn công của Io ngay lập tức.Và trong khi phải hứng tiếp hai đòn khác như thế, cậu ta làm Io phải lùi lại và phản đòn bằng một cú khác. Tôi cảm thấy như mình là một đứa ngốc khi cảnh báo cậu ta về việc không nên đấu với Io bằng sức mạnh. Cậu ấy mạnh. Và còn khá giỏi về mặt đó. Chuyển động của cậu ta không tốt lắm, nhưng anh chàng màu trắng đã triển khai một phép thuật tăng cường cao cấp và đấu tay bo với Io. Đối với tôi, người biết sơ qua về các siêu nhân trên quảng cáo, ngoại hình của cậu ta khá là xấu hổ, nhưng cậu ta đang phòng thủ để chống lại các đòn tấn công của Io một cách chính xác. Sức mạnh thể chất và tốc độ; trong mắt tôi, có vẻ như các thông số cơ bản của cậu ta cao hơn hẳn Io. Mặt khác, chuyển động cơ thể và kỹ thuật của Io lại có phần hơn. … À, về mặt trang phục, tôi không có quyền nói nhiều về người khác. Tôi nhìn vào cơ thể của chính mình. Không có vết thương nào cả. Tôi đã sử dụng phép thuật chữa lành của chính mình và Chiya cũng đã chữa cho tôi. Tôi đang khá mệt mỏi về mặt thể chất lẫn tinh thần, nhưng tôi sẽ phải dùng ý chí để giữ mình tỉnh táo. Tôi đang gần như là khỏa thân, cho nên tôi không thể nói là mình vẫn chưa có sẹo. Thật đáng xấu hổ, nhưng điều này là cần thiết nếu tôi muốn ở trang thái mạnh nhất của mình nên ... tôi không thể không làm điều đó. Trong phép cộng hưởng với tinh linh hộ vệ Horn của mình, trang phục của tôi lúc nào cũng vậy nên không thể khác được. Một kỹ năng vất vả, nó làm tôi bị bao phủ bởi cái vòng bạc và Horn cùng một lúc. Khác với chiếm hữu, ý chí của tôi không bị mất đi. Thật không thoải mái khi phải mặc một bộ đồ bơi có dây làm bằng da. Mặc dù lá chắn phòng thủ nó tạo ra khá vượt trội so với thiết bị mà Beren-san đã làm cho tôi. Để chiến đấu chống lại Io đen, có được tốc độ và sức mạnh của trạng thái này là điều cần thiết. Đây không phải lúc để nói rằng trông giống như người mẫu đồ bơi sẽ tốt hơn nhiều. Đó là lý do tại sao tôi phải làm điều này. Hắn không phải một đối thủ sẽ bị lời nói làm lung lay, vì vậy tôi đã thể hiện sự yếu đuối của mình và cố gắng làm hắn ta phải để lộ ra điểm yếu. Mặc dù nó thực sự là vô dụng. Tôi bằng cách nào đó đã thi triển một số đòn tấn công hiệu quả vào lúc đầu, nhưng với tốc độ tái tạo thông thường của hắn, những cố gắng đó chỉ là vô ích. Đúng vậy, thanh kiếm này. Đúng như dự đoán, Mio-san và Beren-san thật đáng kinh ngạc. Khoảnh khắc họ làm thanh kiếm này cho tôi, tôi có thể nói rằng họ đã thấy được tôi chuyên về cái gì rồi. Một thanh kiếm lớn với sức mạnh gió phong ấn bên trong. Trong trận chiến với Io, cuối cùng tôi đã nhận ra sức mạnh của thanh kiếm này. Với một giọng nói không phải của người, thanh kiếm đã gọi tôi. Theo lời của nó, tôi cố gắng kiểm soát sức mạnh mà thanh kiếm phát ra. Tôi không hợp thể với thanh kiếm như đã làm với Horn, nó giống như tôi đang thi đấu với thanh kiếm về sức mạnh vậy. Một âm thanh của kim loại rất khó chịu vang đến tai tôi vài lần, sau đó thanh kiếm lớn thu nhỏ lại, giờ đây nó trông giống thanh kiếm ngắn lúc trước tôi dùng. Thanh kiếm màu xanh lục bảo trong suốt đã trở nên dễ thấy hơn và mức độ phản chiếu đã tăng lên. Đổi lại, sức mạnh gió đã trở nên mạnh mẽ hơn trước nhiều. Không cần phải hiểu được vũ khí; điều kiện để kích hoạt là phải khao khát sức mạnh và làm cho sức mạnh đó tuân theo người dùng. Tôi cảm thấy rằng đây là một kĩ năng ẩn với các hiệu ứng xấu,sự hận thù trong tôi đang trào dâng. Nhưng sức mạnh của thứ này rất to lớn. Chỉ bằng cách cầm nó, sức mạnh của tôi đã tăng lên nhiều lần và các giác quan của tôi trở nên sắc bén hơn. Độ sắc của thanh kiếm cũng tăng lên và tôi có thể cắt được cả tên Io đó. Nếu tôi sử dụng các đòn tấn công đặc biệt bằng lửa của mình, nguyên tố gió còn tăng sức mạnh của chúng lên nữa. Nếu tôi dung hợp một nguyên tố khác vào thanh kiếm, lưỡi gươm sẽ không có màu đỏ, thay vào đó là một màu xanh lục trông như thể nó đang phóng ra từ lưỡi kiếm vậy. Trong quá khứ tôi chưa từng có một món vũ khí tốt nào, nhưng hiện tại tôi như đang bị nó điều khiển, đây giống như một trò đùa vậy. Nó có cường độ cao đến mức tôi cảm thấy không thoải mái. Gió tăng cường cho lửa. Beren-san hẳn đã nghĩ rằng, dựa vào phong cách chiến đấu của tôi, thay vì một vũ khí lửa, tốt hơn là nên dùng một cái có nguyên tố gió. Io không thể bắt kịp tốc độ của tôi và tôi có thể liên tục tấn công hắn ta. “Với điều này, mình sẽ thắng”, là những gì tôi nghĩ vào thời điểm đó. Và chưa hết… Biến thành đen sì không phải con át chủ bài của tên đó. Những chiếc găng tay lớn được trang bị trên cánh tay của hắn, chúng vừa là vũ khí, vừa là áo giáp … đó mới là thứ khiến hắn ta mạnh. Lần trước hắn đâu có sử dụng chúng đâu. Chẳng nhẽ vào lúc đó mấy thứ kia vẫn chưa được làm ra sao? Mỗi cái găng tay đều mang một nguyên tố, có tất cả bốn cái như thế: lửa, nước, đất, gió. Dù chỉ rất đơn giản, hắn bọc nguyên tố vào mấy cái găng tay của mình. Gió với đất; chúng làm chuyển động của tôi bị hạn chế lại. Nước với lửa; chúng làm các đòn tấn công của tôi bị yếu đi. Nếu hắn không đeo chúng, tôi đã kết thúc trận chiến này từ trước khi hắn kịp “quen” với những đòn tấn công của tôi rồi. Hắn ta mới chỉ học được một cách đánh của tôi thôi. Theo đó, tôi phải nhận một đòn trực tiếp, và Io, hắn không thèm phòng thủ để chống lại các phép thuật của Wudi và Chiya-chan, hắn hứng hết mấy đòn đó bằng cả cơ thể trong khi vẫn tiến lại gần tôi, và tôi lại phải nhận thêm một loạt các đòn tấn công liên tiếp, cơ thể tôi như sắp bị xé toạc ra vậy. Tính cả cú đá, tôi đã phải chịu khoảng 7 đòn. Ngọn lửa bắn liên tục của Wudi không màng đến lượng ma lực còn lại của anh ta, nó tạo ra một làn khói, và tôi lợi dụng cái đó để nhờ Chiya-chan trị thương cho mình. Khi tôi đạt đến trạng thái có thể tự mình niệm chú, tôi thêm vào đó phép chữa trị của bản thân. Trong lúc sức mạnh ma thuật của Wudi đã mất đi khá nhiều và lực lượng của chúng tôi đã bị phân tán, tình thế đã thay đổi. Một khối màu đen với ánh sáng vàng phủ lên nó lao vào phòng khách từ trên trời. Trước mặt chúng tôi, một bộ xương độc ác và một anh chàng màu trắng trông giống như một siêu nhân xuất hiện. Cậu ta lờ đi những lời của Io và tiến lại gần hơn, còn bộ xương dễ dàng hạ gục bọn quân mai phục mà chúng tôi thậm chí còn không để ý. Sau khi cậu ta nói điều gì đó mơ hồ làm tôi không thể hiểu được người đó là kẻ thù hay đồng minh, bộ xương mang tôi và đồng đội dựa vào tường. Hắn có lẽ là cấp dưới của anh chàng màu trắng đó, nhưng tôi lặng lẽ nhìn vào cuộc chiến giữa người đó và Io. Bộ xương không có dấu hiệu nào là muốn tham gia vào cả. Hình như hắn đã thiết lập một loại từ trường hay thứ gì đó, và hắn có vẻ không muốn làm gì khác. Đúng là anh chàng màu trắng đang chiến đấu với Io một cách rất thuận lợi, nhưng tôi vẫn phải hỏi bộ xương đó về việc không giúp đỡ cậu ta. “Cậu ta… không phải là chủ nhân của ngươi ư? Có ổn không khi ở lại đây mà không giúp đỡ người đó? ”(Hibiki) "… Không vấn đề gì. Nếu chỉ ở cấp độ đó, việc hỗ trợ ngài ấy sẽ chỉ tổ gây cản trở thôi. Anh hùng… Hibiki, phải không? Thứ vũ khí đó, nó có phải là thứ mà cô có được khi ở Tsige không? ”(Shiki) "Sao đột nhiên lại hỏi vậy?" (Hibiki) "Ta chỉ nghĩ rằng nó rất có thể là vũ khí của Thương đoàn Kuzunoha" (Shiki) "Ngươi biết họ?" (Hibiki) “Chỉ một chút thôi. Đúng hơn là, ta có một liên kết với thứ vật liệu đó trong quá khứ”(Shiki) "Vật liệu?" (Hibiki) “Đúng vậy, ta từng có một vật thí nghiệm, và tôi đã để nó ăn một tinh linh gió. Nó giống như cái lưỡi liềm của thứ đó”(Shiki) “… Đ-Đó là một mamono ngươi đã tạo ra ?! Hay đúng hơn, nó là vật liệu ban đầu để làm ra thứ này ?! ”(Hibiki) “Chà, nó không còn quan trọng nữa. Điều đó chỉ chứng tỏ nó là một cá thể chỉ có tác dụng như một vật liệu đơn thuần thôi ”(Shiki) “… Nói vậy. Ngươi là tên quái nào? ”(Hibiki) “Larva. Người yêu thích thí nghiệm và một cựu Lich. Này, pháp sư và hiệp sĩ ở đằng kia. Đừng có di chuyển. Ở yên đó ”(Shiki) Bộ xương tên là Larva đã ngăn Bredda và Wudi khi họ đang cố gắng đứng dậy, trong khi đang nói chuyện với tôi. Wudi vẫn chưa hồi phục hoàn toàn ma lực của mình. Tôi cũng nghĩ rằng anh ta không thể hành động được nữa. Nhưng… Tôi biết lý do tại sao. Trước mắt hai người đó, có hai kẻ thù. Centaurus và Minotaurus. Đúng như mong đợi từ kẻ thù có nguồn gốc từ vùng đất hoang, chúng rất mạnh. Trong tình thế này, tôi mới là người nên đi. Tôi có thể di chuyển cơ thể của mình rồi. “Anh hùng, cô cũng thế. Ở lại đó ”(Shiki) “Ngươi không thấy kẻ thù ở kia sao? Chống lại kẻ thù ở cấp độ đó, thậm chí sẽ không mất đến ba phút đâu. Cứ để đó cho ta ”(Hibiki) “… Đừng hiểu lầm. Ta không đưa ra lời khuyên hay ta cũng không cần phải hỏi ý kiến của cô. Ta đang ra lệnh cho cô đấy”(Shiki) “Mạnh miệng lắm. Ta rất biết ơn sự giúp đỡ đó, nhưng đây cũng là thứ có lợi cho ngươi, đúng không? ”(Hibiki) Tôi cầm thanh kiếm của mình trong tay và đứng dậy. Nó không đến mức như anh chàng màu trắng đó, nhưng ngay cả việc dùng đến phép tăng cường tiêu chuẩn cũng đã ngốn rất nhiều sức lực. Cảm thấy sức mạnh của mình đã mất đi một ít, tôi niệm phép đó một lần nữa. Điểm yếu của nó là dễ dàng bị phá hủy nếu người dùng mất tập trung. Nhưng hiệu quả của nó khá cân bằng, vì vậy đối với một người có rất nhiều ma lực như tôi, đây là một phép thuật phù hợp. “Nếu có chỉ một chút khả năng là cô sẽ bị thương, ta sẽ gặp bất lợi. Ngồi xuống. Im lặng và đừng di chuyển ”(Shiki) Một giọng nói từ cựu Lich, hắn sẽ không tha thứ cho bất kì sự phản kháng nào. Có vẻ mấy người này không phải là kẻ thù, nhưng họ cũng không phải là đồng minh của chúng tôi. "Tôi sẽ làm nhanh thôi" (Hibiki) "Nếu cô rời khỏi đây, ta sẽ gϊếŧ bạn của cô" (Shiki) “?!” “Trong thỏa thuận chúng ta đã trao đổi với Nữ thần, bà ta không hề đề cập đến sự an toàn của bạn cô. Chừng nào cô vẫn không sao, ta không quan tâm chuyện gì sẽ xảy ra với các hân tộc khác ”(Shiki) Bộ xương đang nói những điều nghiêm túc. Nữ thần đã nghĩ gì khi mang loại người này đến thủ đô vậy? Tôi không thể cảm thấy bất kỳ sự đùa cợt nào trong lời nói của hắn. Ít nhất, tôi có thể nói rằng kẻ này không quan tâm một tí gì tới mạng sống của các hân tộc cả. “… Trong trường hợp đó, chúng ta sẽ làm gì đây? Thấy chưa, chúng đang đến đấy! ”(Hibiki) "Ta sẽ xử lí nó. Mấy người nên im lặng chờ ở đây ”(Shiki) “Đồ khốn kiếp, có giới hạn cho việc thô lỗ—” (Bredda) “Bredda-dono, hãy để mọi thứ ở đây cho kẻ này. Tăng thêm số lượng kẻ thù của chúng ta bây giờ là một động thái xấu ”(Wudi) Wudi giữ lại Bredda người không thể chịu đựng được nữa và đang chuẩn bị phàn nàn với Larva. Chắc chắn điều đó là đúng. Đây không phải là lúc để làm tăng số kẻ thù của chúng tôi. Miễn là chúng tôi đã quyết định chiến đấu với Io, chúng tôi phải nhanh chóng đẩy lùi lũ quỷ tấn công thủ đô. Vì lợi ích đó, tôi sẽ phải lợi dụng Larva bằng cách nào đó, nhưng… “Vậy thì ta sẽ xem xem ngươi có những gì. Sức mạnh của Larva-dono, hãy cho ta thấy đi ”(Hibiki) Tôi quyết định mỉa mai tên đó một chút. Đúng là tên Larva này khá mạnh. Chuyển động linh hoạt và tốc độ kích hoạt phép thuật tức thời, vũ khí tên đó cầm cũng không hề bình thường. Về sức mạnh ma thuật, Wudi yếu hơn Chiya-chan và tôi, nhưng cũng giống như với cấp độ, pháp lực không hoàn toàn quyết định kĩ năng của một pháp sư. Centaurus và Minotaurus không phải những kẻ thù tầm thường. Nếu là tôi, tôi sẽ có thể đẩy chúng lại với tốc độ áp đảo, nhưng liệu pháp sư Larva sẽ chiến đấu như thế nào đây? Hãy để tôi nhìn thấy nó nào. ◇◆◇◆◇◆◇◆ Một tên chiến binh to lớn có khuôn mặt giống một con bò đang vung cái rìu lớn của mình. Fumu, đây là một bán nhân hay một mamono? Nó có vẻ … thú vị. Nếu tôi gặp một con khác trong tương lai, tôi sẽ kiểm tra nó. Bởi vì tôi đã lùi lại để tránh né, nó vung xuống sàn nhà và để lại chút hư hại. Quả là một rào chắn hỗ trợ tuyệt vời. Nếu nó ở mức trung bình, những mảnh vỡ sàn nhà sẽ văng tung tóe và nơi đó đã tan tành rồi. “Và ngươi dùng cung huh” (Shiki) Tôi hẩy mũi tên đang bay đến bằng cây trượng của mình. Các Centaurus là một loài bán nhân và chúng khá kiêu ngạo. Có vẻ như nhiều tên trong chúng hay chọn cung hoặc giáo, và tên này đã chọn cây cung. Tiên phong và bảo vệ phía sau; chúng đã quyết định vai trò của mình. Đúng như dự đoán, hai kẻ này mạnh hơn quân phục kích trước đó. “Io-sama đang chiến đấu. Chúng ta không thể đứng một chỗ mà không làm gì cả. Tránh sang một bên đi, Lich ” "Ngươi đã cho chúng ta thấy sức mạnh của mình, nhưng mức độ đó sẽ không thể đả thương bọn ta đâu" “…Ta không muốn thể hiện sức mạnh nhiều hơn cần thiết. Xin lỗi vì chuyện đó. Waka đã nói rằng ngài sẽ để đến lượt ta sau. Trong trường hợp đó, ta sẽ dùng các ngươi để khởi động”(Shiki) Fufu. Những kẻ được gọi là chiến binh thực sự dễ bị lợi dụng bởi lòng kiêu hãnh của chúng. Tính khí của chúng thay đổi rất rõ ràng. "Được lắm. Ngươi chắc chắn là một chướng ngại đã đánh bại các anh em của bọn ta ” “Ta đã biết về thực lực của các ngươi đến một mức độ nhất định. Trong nhà của bọn ta, các ngươi sẽ được coi là mấy con vật nuôi rắc rối ”(Shiki) “!!” "Ngu xuẩn. Ngươi có lợi ích gì khi làm bọn ta tức giận chứ? ” “Ai mà biết về mấy con Ngựa vô danh yếu đuối để cho bọn ta cưỡi chứ. Ta không biết nhiều về các ngươi đâu. Xin lỗi ”(Shiki) “!!!” Minotaurus và Centaurus đang nóng người lên. Vậy thì, bắt đầu thôi. “Ta từng là một Lich mà. Về việc tại sao ta chỉ còn là “cựu”, ta sẽ cho ngươi thấy ngay tại đây ”(Shiki) Tôi kết thúc chú thuật của mình. Tôi giải phóng phép thuật từ bên trong người. “Ngươi sẽ trụ được cùng ta trong bao lâu? Ta rất mong được biết đấy. “ Mười ba bước sỏi đá” (Shiki) Khoảnh khắc tôi trở thành một tùy tùng của Waka-sama, tôi đã bị chìm vào một lượng sức mạnh không thể kiểm soát được. Tôi đã đồng hóa nó, nhưng nó là nguồn sức mạnh không phải của tôi. Cuối cùng tôi đã có thể biến đổi, không phải tất cả mọi năng lượng, thành sức mạnh của mình. Các ngươi là con mồi đầu tiên của ta. Bên trong tôi, nó ngủ yên, thay đổi, và đã thức tỉnh. ... sức mạnh từ những chiếc nhẫn của Waka-sama. “Từ bước đầu tiên đến bước thứ tư, khai triển. 'Đũa', 'Gươm', 'Cốc', 'Xu' (Shiki) "Gugh !!" "Đây là?!" Tôi sẽ không nói 4 lần, nhưng tôi có thể thấy một nguồn ma lực gần đó đang lan ra xung quanh. Tôi có thể cảm thấy có một nguồn ma lực khác đang tuôn trào trong cơ thể mình. Cảm giác đang mở rộng lượng ma lực tối đa này thật đặc biệt. Tôi nhìn vào bàn tay trái của mình. Ở đó, tôi thấy 4 chiếc nhẫn nhuộm màu đỏ thẫm ở tất cả các ngón tay, chỉ trừ có cái ngón hồng hào. Sức mạnh cũng tăng lên. Cho đến bước thứ tư, ta có: trao quyền ma thuật, tăng cường cơ thể, tăng cường sức mạnh ma thuật, tăng cường trang bị. Đạt đến cấp độ này, tôi có thể sử dụng nó mà không gặp bất kỳ rủi ro nào. Tùy thuộc vào tình hình, tôi sẽ muốn triển khai các bước cao hơn, nhưng cái đó hơi khó một chút. “Các ngươi cũng đang muốn quẩy lên vì cấp trên của mình đang ở đằng kia đúng không? Hãy cố chống trả lại một chút, được chứ? ”(Shiki) Tôi chuẩn bị cây trượng của mình. Cả hai tên đó vào luôn thế phòng thủ. Ngay bên dưới chúng, một vài ngọn giáo dưới đất bắn lên trên. Tôi phải sử dụng đúng cách các rào chắn. “Hoh ~, con ngựa đã né được nó rồi. Còn con bò… có vẻ ngươi đã cố chịu đựng nó ”(Shiki) Centaurus bắn một mũi tên về phía tôi. Ở giữa đường, nó bị gãy và tan thành từng mảnh nhỏ. Lâm quỷ tộc Akua đã làm một cái gì đó tương tự như thế này. "Đốt cháy" (Shiki) Thay vì phép thuật, tôi sử dụng thứ ngôn ngữ linh hồn đặc biệt để kích hoạt một phép thuật. Tôi đã biến tất cả các mũi tên thành bụi. “Tên pháp sư kiaaaaa !!” Lần này là tên Minotaurus. Yareyare. Ngươi vẫn không thể thấy sự khác biệt về sức mạnh sao? Cái rìu chiến đang chém xuống, tôi cố ý không phòng thủ và đỡ toàn bộ đòn đó. "Không thể nào" Cái rìu dừng lại ở vai tôi. Ma thuật của tôi, trang bị và thậm chí cả cơ thể vật lý của tôi đã tăng lên về sức mạnh. Tôi thậm chí không cần phải phòng thủ trước đòn tấn công như thế này. "Vậy thì, đến lượt ta, phải không?" (Shiki) Tôi chuẩn bị cây trượng và tiếp tục niệm chú. Trong khi nhìn vào biểu hiện tuyệt vọng của cả hai tên kia, tôi đã hoàn thành phần còn lại của chú thuật. “Đừng lo, sẽ không đau đâu. Cái mạng ấy, giao nó cho ta”(Shiki) ---------END CHAP-----------
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]