Chương 150: Ngoài Dự Tính Của Root. Tomoe, Shiki và tôi đang được chào đón bởi những vị khách hệ trọng: Vua Limia, Công chúa Lily, và Sairitz-san; họ yêu cầu chúng tôi dịch chuyển đến cả hai quốc gia, Limia và Gritonia. Sau đó, những người từ đền thờ sẽ bị bỏ lại ở đây ư? Có vẻ đám người từ Aion đã sớm rời khỏi các thị trấn lân cận và hướng về pháo đài Stella. “Chúng tôi cũng sử dụng dịch chuyển trong lúc trợ giúp Hội thương nhân nên thanh kiếm đã gần đạt tới giới hạn rồi,” đó là lời nói dối mà Tomoe đã tạo ra với một vẻ mặt hối lỗi. Vua Limia và Công chúa Lily cúi đầu, họ liên tục nói những điều như thể đang đe dọa, và yêu cầu dịch chuyển bất kể phương pháp có là gì. Sairitz-san lúc nào cũng làm công việc xoa dịu tình hình, nhưng Tomoe lại tránh né bằng cách xin lỗi. Khi cả hai người đó chuyển mục tiêu sang tôi, tôi đã thực sự sợ hãi. Đúng như dự đoán, khi đất nước mình đang bị đe dọa, sự căng thẳng của họ rất khác biệt so với trước đây. Tựa như sự gan dạ trong họ trỗi dậy ấy. Công chúa Lily trông nhiều tuổi hơn tôi một chút, nhưng bầu không khí quanh cô hoàn toàn khác xa tôi. Tôi không biết đó là bởi dòng dõi hay do cách giáo dục, nhưng họ đúng là những người phi thường. Kỳ lạ thay, chúng thật đáng sợ đấy, nhưng so với lúc đứng trước Zara-san thì áp lực chẳng bằng. Một phần nội tâm, tôi vẫn giữ bình tĩnh và bỏ qua một bên điều như vậy được. (Waka, nhiêu đó đủ rồi. Xin hãy gật đầu. Ngài làm tốt mà) (Tomoe) Thông tâm thuật từ Tomoe. Tại thời điểm tôi đang nghĩ về hướng chuyển giao việc này sang Tomoe, cổ đã lên tiếng và đed nghị như thế với tôi. Một sự trợ giúp lớn đấy. [Hiểu rồi. Đây là tình huống khẩn cấp, nên không thể làm gì khác được. Tomoe, cô có thể thực hiện chúng không?] (Makoto) Sau nhiều lần đùn đẩy, cuối cùng tôi cũng phải gật đầu. Đây hoàn toàn là điều tôi có thể làm, và việc không thể thực hiện chỉ là lời nói dối từ Tomoe. Mọi thứ có lẽ sẽ trở nên rõ ràng hơn về sau. "... Waka, đây không phải việc bất khả thi, và nếu ngài bảo tôi làm thế, Tomoe này sẽ làm như ngài muốn, nhưng nếu phải dịch chuyển một lần nữa, thanh kiếm sẽ không thể dùng tiếp được đâu" (Tomoe ) [Ý cô là như thế nào?] (Makoto) “Nó rất có thể sẽ gãy. Và sửa chữa lại là điều không thể. Như thế có thực sự ổn không? Phải hy sinh thanh kiếm đã hỗ trợ cho Thương đoàn Kuzunoha cho đến tận bây giờ? ”(Tomoe) Ra vậy... Chuyển đổi khả năng dịch chuyển sang một công cụ. Nói cách khác, khi công cụ đó bị hỏng, sẽ khiến người khác tin rằng bạn không thể sử dụng được nữa. Cuối cùng tôi cũng hiểu được lý do tại sao họ lại tạo ra một cái cớ để chuyển sức mạnh dịch chuyển sang một thanh katana ngắn. Vì vậy từ giờ chúng tôi không được sử dụng dịch chuyển nữa sao? Hoặc Tomoe đã có một lý do khác để sử dụng nó sau này? Dù sao đi nữa, tôi sẽ làm theo vở kịch của Tomoe. [Tôi không phiền đâu. Đây là một yêu cầu từ những người muốn giữ chân quỷ tộc trong cuộc chiến. Nếu chúng ta có thể giúp đỡ, tôi muốn hợp tác. Tôi không rõ nếu thanh kiếm đó có thể thay thế được không, nhưng nếu số phận cho phép, chúng ta sẽ gặp lại nó] (Makoto) “… Đã hiểu” (Tomoe) Với một khuôn mặt như thể đang phải chịu đựng nỗi đau tinh thần, Tomoe làm như thể cổ đang gặp rắc rối. Cô bèn tách ra một chút khỏi Vua Limia, Công chúa Lily, Sairitz-san và Root, người đang ở bên cạnh ba người kia. Những thứ như: “Khoảng cách đến thủ đô là quá xa” và “Nếu là Đế chế, nó sẽ chỉ tới được thị trấn Robin gần với đường lớn” là mấy thứ linh tinh cổ đã tạo ra. Một lúc sau, Tomoe rút ra thanh katana ngắn, và trong khi tập trung sức lực, cô mở ra một cánh cổng sương mù. Vua của Limia và hiệp sĩ bước vào cánh cổng đó và biến mất. Vì một số lý do, hoàng tử muốn ở lại. Sau đó, công chúa Lily và một số người dường như là trợ lý thân cận biến mất bên trong cánh cổng khác. Ở phía bên này, một số người trông như những thị thần đã ở lại. Và rồi, thanh gươm đó gãy. Với một khuôn mặt ảm đạm, Tomoe quỳ xuống. Diễn sâu thật đấy. Đó chỉ là một thanh kiếm giả thôi mà. Tất nhiên, tôi sẽ không nói ra điều ấy đâu... Đôi mắt của Sairitz-san, hoàng tử, và mấy người thị thần cho thấy những dấu hiệu của sự nhẹ nhõm khi họ nhìn Tomoe. Có lẽ họ đã yên lòng khi biết chúng tôi không thể sử dụng dịch chuyển nữa. Chà, chúng tôi có khả năng dịch chuyển và sức mạnh để chống lại các dị thể, vì vậy khi nghĩ đến cả hai thứ đó, nó có lẽ là một điều khá là đáng sợ. Tôi muốn hỏi Tomoe đang cay đắng đối mặt với những cảm xúc của mình với một chút phản đối, nhưng tôi quyết định chỉ đến chỗ đó và đặt một tay lên vai cô ấy. [Cô không sao chứ, Tomoe? Tôi rất xin lỗi] (Makoto) (Kukuku, những tên đó đã bớt căng thẳng đi rồi. Nghiêm túc mà nói, họ ngây thơ đến mức đám quỷ tộc có thể như đang chơi đùa với họ vậy. Thật ngu ngốc làm sao) (Tomoe) Hành động như thể đang lo lắng, điều này có phần hơi phung phí đấy. Đến cuối, cô ấy yêu cầu tôi để cổ lại một mình trong chốc lát và tôi đã cho phép. Sau đó, chúng tôi đi đến sân sau, nơi ấy Tomoe tách khỏi chúng tôi. Khi nói “một mình”, cô ấy bí mật nói với tôi bằng thông tâm thuật rằng cổ sẽ trở lại Asora, vậy nên ngay lúc này Tomoe đang đến đó. Và đó là lý do tại sao, nếu chúng tôi dịch chuyển ngay bây giờ, nó sẽ rất tệ. “Kết quả của trận chiến sẽ dựa vào lượng sức mạnh mà các anh hùng sở hữu. Chà, quỷ tộc chắc đã lo đến chuyện đó rồi, và đó là lý do tại sao họ đang nhắm đến một trận chiến nhanh chóng. Miễn là không có tình huống đặc biệt nào xảy ra, mọi việc sẽ diễn biến đúng như kế hoạch của họ ”(Shiki) "Có cách nào mà ta có thể giúp họ khi vẫn đang ở Rotsgard không?" (Makoto) "Vâng. Tự mình đi đến đó là điều xấu với chúng ta, nhưng nếu đó là, ví dụ, Nhân dực tộc hoặc tộc Gorgon. Không ai biết được mối quan hệ giữa họ và chúng ta. Việc gửi các Arkes đi để hỗ trợ cũng là một lựa chọn”(Shiki) “Đó không phải là một lựa chọn phù hợp. Gửi đi những người từ Asora đến đó mà không có chúng ta, tuyệt đối không. Ngoài ra, Nhân dực tộc toàn bay trên trời đấy? Liệu họ có biến thành mục tiêu không? ”(Makoto) “… Waka-sama, Nhân dực tộc khá mạnh. Có lẽ họ thậm chí có thể tự mình hạ cả một đất nước đấy. Ngài chỉ cần quan sát một cuộc chiến của họ với các chủng tộc khác thôi. Nhưng khả năng chiến đấu để chống lại Waka-sama của họ là quá thấp. Ngoài ra, tộc Gorgon, nếu họ được gửi ra chiến trường, khả năng của họ có thể ngay lập tức kết thúc trận chiến. Trong trường hợp xấu nhất, chúng ta có thể tự mình xóa bỏ hiệu ứng hóa đá nếu muốn mà. Không có vấn đề gì cả. Cái hóa đá đó không thể gϊếŧ người ngay lập tức được đâu. Họ là những người đặc biệt mà”(Shiki) Khi tôi từ chối ý tưởng sử dụng những người tại Asora để làm lực lượng chiến đấu, Shiki bàn bạc với tôi một cách nghiêm túc. Có phải Nhân dực tộc thực sự mạnh mẽ không đây? Họ không thể đỡ được những mũi tên của tôi, họ thậm chí còn bay lên trời và lẩn trốn vào mây. Những sinh mệnh yếu đuối ấy hả. Ngay cả những Gorgon, nếu kẻ địch tạo ra một rào chắn chống hóa đá, vũ khí duy nhất của họ sẽ là mái tóc biết di chuyển. Tôi thực sự không thể đồng ý việc để họ chiến đấu, và hơn hết, đó là chiến trường đấy. “Hừm… Nếu Shiki đã nói vậy, tôi sẽ kiểm tra họ một lúc khác. Nhưng lần này là một cuộc tấn công khá nghiêm trọng từ quỷ tộc đúng không? Ngoài ra, có khả năng anh hùng sẽ thấy họ như những mamono và tấn công. Tôi không muốn điều đó xảy ra ”(Makoto) “Hm… Nếu ngài đã nói vậy, không thể khác được. Nghĩ về tỷ lệ thành công và những bất lợi cho phe ta, tôi nghĩ đó sẽ là một kế hoạch tốt chứ ”(Shiki) “Tôi không muốn bỏ mặc những anh hùng một cách dễ dàng, nhưng chúng ta cũng không thể cứ thế mà đến đó được. Thật là phiền phức. Mà này, Shiki, chúng ta đã nói về Vương quốc nãy giờ rồi, nhưng còn Đế quốc thì sao? Nếu nơi đó là mồi nhử thật sự, thì ta không cần phải lo lắng sao? ”(Makoto) Tôi nhận thấy rằng chúng tôi mới chỉ nói về Vương quốc. Phải, có hai anh hùng. “Đó là việc tôi chưa hiểu rõ lắm. Thành thật mà nói, tôi không biết. Tôi đã có một cái gì đó trong đầu rồi, nhưng tôi tự hỏi nó có thực sự chính xác không”(Shiki) "Anh có thể vui lòng cho tôi biết về nó không?" (Makoto) “Cho dù quỷ tộc đã thực hiện tấn công ở cả hai phía, họ vẫn còn quá ít lực lượng chiến đấu. Hơn nữa, các lực lượng tại Đế chế đã bị phân tán. Tôi không cảm thấy rằng họ đang nhắm đến thủ đô ở phe đó. Nhưng nếu Đế quốc phát hiện ra rằng cuộc chiến ở đó chỉ là mồi nhử, anh hùng Đế quốc có một con rồng khá nhanh, vì vậy anh ta sẽ đến đó để hỗ trợ. Những quỷ tộc vẫn chưa hạ được thủ đô của Limia sẽ bị bắt giữ trong cuộc tấn công gọng kìm của cả 2 anh hùng. Có vẻ như anh hùng Đế quốc có thể chống lại nhiều kẻ thù cùng lúc, nên sức mạnh đó không phải thứ bọn họ có thể dễ dàng bỏ qua. Cuộc chiến càng kéo dài, cơ hội quân đội tại pháo đài Stella sẽ tập hợp với quân đội thủ đô càng tăng thêm. Và quỷ tộc không chỉ có số lượng quân nhỏ hơn, họ thậm chí có thể bị xóa sổ. Nếu điều đó xảy ra, mọi việc họ làm sẽ là vô ích.” (Shiki) “Ừ” (Makoto) “Vậy nên có lý do cho việc họ phân tán lực lượng của mình tại Đế chế, nhưng tôi vẫn chưa biết rõ. Tôi đang nghĩ rằng có lẽ Sát long nhân mà Waka-sama đã nhắc đến trước đó đã tham gia vào một trong những đơn vị tiến đến Đế quốc. Nếu họ sử dụng cô ta để hoàn toàn giữ chân anh hùng, tôi không biết lý do của việc phân tán lực lượng, nhưng tôi hiểu việc đó sẽ củng cố thêm kế hoạch tấn công Limia. Nhưng việc Sát long nhân có đứng về phe quỷ tộc hay không là điều vẫn chưa rõ ràng. Nếu cô ta chiến đấu, sự thật rằng cô ta là kẻ phản bội sẽ lan truyền khắp thế giới. Tôi tự hỏi liệu người đó có thực sự làm điều gì như vậy không, đây là những gì tôi đang nghiền ngẫm ”(Shiki) “Sofia huh ~ Tôi không biết gì về cô ta cả. Tôi mới chỉ gặp cổ một lần, nên không đời nào tôi biết cô ta đang nghĩ gì ”(Makoto) Tôi và cô ả có cùng điểm chung là đều sở hữu một con rồng cao cấp đi cùng. Nhưng cách suy nghĩ của cô ta là điều tôi không thể đọc được. “Phụ thuộc vào nơi Rona sẽ xuất hiện huh. Nếu là ở trong Đế quốc, nơi đó thực sự sẽ là một mồi nhử, và sự phân tán lực lượng là để làm suy yếu nó . Đó là một cách nghĩ, nhưng… ”(Shiki) Có vẻ như cả Vương quốc lẫn Đế chế đều đang ở trong một tình huống khá bấp bênh. Phía Limia có vẻ tệ hơn, nên tôi nghĩ rằng mình nên làm gì đó. Họ cũng là Người Nhật như tôi mà. Để nghĩ rằng một việc gì đó như thế này đã xảy ra trong khi chúng tôi đang hoạt động ở Rotsgard. Tôi cảm thấy như vấn đề này sẽ trở nên lớn hơn. ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ “Động thái kỳ diệu mà Makoto-kun đã làm một cách vô tư, sự phục hồi thông tâm thuật vào lúc đó; Tôi nghĩ kế hoạch gϊếŧ anh hùng của quỷ tộc sẽ được tiến hành hoàn hảo, nhưng có vẻ như nó sẽ phải chao đảo rồi ”(Root) Trên một ngọn tháp ở một góc Học viện, Root nhìn Makoto và Shiki đang đứng gần cổng. Tầm mắt của cậu ta khá xa. Thông thường sẽ không ai có thể nhìn thấy họ từ khoảng cách này. Một ai đó với đôi mắt tốt cũng sẽ chỉ nhìn thấy vài cái đốm nhỏ thôi. Vào ban đêm, việc đó còn khó khăn hơn. “Với bước đi đó, nó sẽ giống như việc phủ nhận mối liên hệ của cậu ta với quỷ tộc. Trên hết, thể hiện sức mạnh của Thương đoàn Kuzunoha trước các quốc gia khác, giờ đây họ đã bị xem là một mối đe dọa. Chà, họ đã có được một lợi thế lớn đó là làm tất cả mọi người tại Rotsgard yêu thích thương đoàn của mình ”(Root) Nếu thời điểm đó nhanh hơn, hoặc chậm hơn một chút, có khả năng Thương đoàn Kuzunoha sẽ trở nên khó khăn hơn trong việc phủ nhận mối liên hệ của mình với quỷ tộc. Những động thái từ Tomoe cũng bị ảnh hưởng, nhưng bối cảnh mà cô ấy tạo ra lúc đầu vẫn hơi chậm, đó là cách Root nhìn nhận theo quan điểm của cậu ta. Makoto xác định thời điểm rất tốt và nó đã được chú ý đến. Không chỉ vậy, đó không phải là lời đề nghị của chính cậu ta mà là một thứ tương tự như quyền lực đã bị đẩy sang cho người ấy. Đó là thời điểm mà nhiều người sẽ nghĩ rằng đó không phải mục tiêu hay ý định của cậu. Một cơ hội mà ngay cả bản thân người đó cũng không thể xác định được, khoảnh khắc mà cậu ta thậm chí không biết nó sẽ đến. Đấy không phải một thứ có thể nhắm tới. Điều không thể thực hiện được trừ khi cậu ta được sinh ra dưới “ngôi sao” ấy. Root không thể làm gì ngoài việc cười. Nhưng cũng có một cảm xúc khác xen lẫn vào sự thôi thúc không thể cưỡng lại của anh ta khi cười. “Đó mới là Makoto-kun. Ngay cả khi cậu ta ở dưới một ngôi sao, nơi cậu ấy thường rất may mắn, cậu đã vượt qua tất cả những thứ đó. Ngay cả vào thời điểm này, nó thậm chí khiến mình nghĩ rằng cậu ta đã dùng lá Joker cùng với lá Át chủ bài vậy ”(Root) Chính xác là vậy. Cậu ta không có những điều cơ bản, nhưng Makoto cũng không may mắn. Root biết rõ điều đó. Đó là lý do tại sao cậu ta không cho rằng Makoto sẽ đạt được thành tích bất ngờ như vậy. Chiến đấu với một con rồng cấp cao mà bản thân còn không hề hay biết, gặp phải một con nhện tai ương, không thể hiểu được lời nói của những người mình gặp, có một ngoại hình bình thường nhưng vẫn bị khinh thường; cho dù có ở bất cứ đâu, cậu ấy luôn liên quan đến một điều gì đấy. Root vẫn nghĩ: cậu ta mang trên mình kiểu “số phận” như vậy rồi. “Hơn nữa, cậu ấy đã thay đổi tất cả những điều đó thành lợi ích của mình và đã đạt đến mức này. Lần này, cậu sẽ làm gì tiếp theo đây ~ !! ”(Root) Đột nhiên mở to đôi mắt thích thú, Root quay mặt về phía bầu trời trống rỗng. "Không thể nào! Ngươi đáng lẽ chưa thể di chuyển được! Người phụ nữ kia, ngươi đang thúc ép bản thân quá nhiều đấy !! ”(Root) Biểu hiện của sự kích động và ngạc nhiên mà Root đang thể hiện ngay lúc này sẽ làm Makoto ngạc nhiên nếu cậu ta nhìn thấy nó. Vết rạn nứt xuất hiện từ những đám mây vốn đang che phủ bầu trời và ánh sáng chiếu qua nó. Một ánh sáng vàng chiếu xuống từ bầu trời đêm. Một phần của thị trấn Rotsgard ngập tràn bởi một ánh sáng thần thánh khiến những người thấy nó vô thức cảm nhận được sự trang nghiêm. --------END CHAP--------
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]