Chương 146: Eris, Bung Lụa Hết Mình. - Ký túc xá. Thông thường nghĩa đen của nó đúng như tên gọi, là nơi học viên sống và thư giãn, tuy nhiên, vì sự hỗn loạn mà các dị thể mang đến, ký túc xá học viên đã biến thành một điểm sơ tán. Nơi giờ đây đã mất đi Mio và Shiki – hai vệ sĩ đáng tin cậy – đang trong tình trạng rất bất an. Jin và những người khác vừa thức dậy xong đã phải thay thế công việc này, nhưng đúng như dự đoán, họ vẫn chưa đủ khả năng để khiến mọi người yên lòng. Ngay cả với những người đã chứng kiến cuộc chiến của họ với dị thể Ilumgand, vẫn sẽ rất khó để đột nhiên tin tưởng vào kỹ năng của họ chỉ bằng một trận chiến. Nếu Mio và Shiki không thu thập các đồ trang sức – thứ rất có thể là nguyên nhân của vụ việc; nhiều biến thể có lẽ đã xuất hiện sẵn ở đây rồi. "Có chuyện gì vậy Eris?" “Akua, tệ thật. Hiệu trưởng Học viện đang điên lên ”(Eris) "Thế là thế nào? Bên trong ký túc xá đã có gì lạ xảy ra đâu ”(Akua) “Có vẻ ông ta đang cố sử dụng những đứa trẻ đó. Ông ta có nhắc đến việc đánh thức họ dậy... có lẽ thế”(Eris) “Này, cậu đâu phải Waka-sama chứ... cái loại trực giác đó đến từ đâu vậy?” (Akua) "Rất khó để giải thích. Nó giống như… một thứ thuộc về mặt tâm linh vậy. Dù sao thì, mình có thể cảm nhận được Hiệu trưởng đang đến đây ”(Eris) “Hah…” (Akua) “Vậy thì, chúng ta nên làm gì? Nếu những học viên bị đem đi, cả hai ta cũng phải rời đi theo họ. Nếu điều đó xảy ra, sẽ không còn ai chăm lo cho nơi này nữa ”(Eris) “Nhưng mệnh lệnh của Waka là bảo vệ bảy người đó đúng không? Mình nghĩ ngài ấy chỉ coi những học viên khác là phụ thôi”(Akua) “Fufufufu, vì thế, mình đã có một ý kiến hay” (Eris) Có lẽ cô đã cảm thấy một cái gì đó, Eris, người đang ngồi ôm đầu gối của mình trên mái nhà của ký túc xá, đột nhiên ngẩng đầu lên. Đồng đội Akua của cô gặng hỏi về chi tiết, nhưng sau khi nghe nói đến trực giác của Eris, Akua đã bớt căng thẳng hơn. Để đề phòng, Akua giả định trực giác của bạn mình là chính xác, nhưng Eris nhìn cô và nở một nụ cười đáng quan ngại rồi sau đó nói rằng cổ nảy ra một ý tưởng. "... Mình muốn nghe thử" (Akua) “Chúng ta sẽ bảo vệ nơi này bằng phép thuật kết hợp của cả 2” (Eris) “P-Phép thuật kết hợp ?! Có lẽ nào, cậu đang bảo mình làm điều đó ?! Mình không muốn. Mình không muốn đâu, được chứ ?! ”(Akua) Cô gái cao hơn, Akua, đứng lên và từ chối đề nghị từ Eris. Vẻ mặt của cô thậm chí còn tỏ ra sợ hãi. Cô chắc hẳn đã phải có một kí ức không mấy tốt đẹp về chuyện này. “Nhưng chúng ta sẽ có thể giải quyết mọi thứ với cái đó mà không phải làm hại ai cả. Mình vừa mới điều tra, ký túc xá vẫn còn khá nhiều thức ăn. Có thể họ sẽ tranh cãi về vấn đề đó, nhưng nó không phải cái gì quá to tát đâu. Chẳng phải một vấn đề quá lớn khi họ chỉ không thể ra ngoài thôi à”(Eris) "Tớ hoàn toàn phản đối nó!" (Akua) Akua quay lưng lại với Eris và ngồi xuống. “… Mình cảm thấy Waka-sama chắc chắn sẽ nổi giận đấy” (Eris) “Làm như nó sẽ xảy ra ấy! Mình không muốn nếm trải sự xấu hổ đó thêm một lần nào nữa đâu ”(Akua) 'Buh ~ không còn nhiều thời gian nữa đâu. Không cách nào khác, mình sẽ tự làm điều này vậy”(Eris) “? !! Chờ đã. Đó đâu phải điều có thể thực hiện một mình được chứ?”(Akua) “Tất nhiên cũng có phiên bản dành cho một người. Nhưng năng lực ma pháp của mình thôi không đủ, nên cho muợn một ít đi, được không?”(Eris) “Oooh! Thật không đấy?! ”(Akua) “Phải, vì nếu không nói thế, Akua sẽ không thực hiện điều ấy cùng mình đâu. Giờ thì, ma lực, ma lực nào”(Eris) Với một ngón tay run run, Akua đặt lên người Eris và phát ra một tiếng kêu kì lạ, nhưng Eris có vẻ đã hiểu ra ý nghĩa của việc ấy. Cô là đồng đội của Akua từ rất lâu rồi. "Tốt nhất cậu nên nhớ rõ chuyện này đấy ..." (Akua) Akua nhìn Eris với đôi mắt đầy oán giận, nhưng cô lại muốn hợp tác với Eris, cô đồng ý và cung cấp ma lực. Đây là một kỹ năng rất hiếm, việc này không thể thực thi trừ khi khả năng tương thích ma thuật giữa hai bên là rất cao. Akua và Eris có thể là một sự kết hợp giữa hai người sở hữu đặc tính khác nhau, nhưng bên cạnh nhau quá lâu như vậy đã giúp họ thực hiện đặc kỹ này. "Cậu sẽ té nhào đầu đấy, Akua" (Eris) “? !!! Kệ tui!!”(Akua) “Fufufu, vậy thì... Thực hiện thôi” (Eris) “K-Không! Eris, từ khi nào cậu học được kỹ năng ngu ngốc như này hả?! ”(Akua) Nguồn ma lực trộn lẫn, và trong lúc tuôn trào từ Akua sang Eris... Cơ thể Akua run lên và đột nhiên cô đứng dậy. Rõ ràng việc này không nằm trong dự liệu của cô ta. "Giờ thì, tay của cậu... Nắm lấy nào ~" (Eris) “Đừng có nhảy tưng tưng lên! Eris, Eri ~ s! ”(Akua) Phớt lờ tiếng hét của Akua, cơ thể cả hai xoay vòng vòng như thể đang nhảy múa. "Lấp lánh, viên kim cương của trái tim ~" (Eris) “Cơ thể ta, di chuyển đi! Nếu không chuyển động lúc này, thì đợi đến lúc nào đây! Di chuyển, di chuyểnnnn - !!! ”(Akua) “Đặc kỹ mà, Kokyt– Hah ?! V-vũ điệu hoang dã ha?! ”(Eris) Bàn tay liên kết với Eris run lên mạnh mẽ, những cánh tay kết dính thật chặc cứ như được định hình, phút chốc tách nhau ra. Akua gục mặt xuống dưới, với nét mặt giận dữ, cô lườm Eris. “... Eris, cậu chuẩn bị chưa đấy?” (Akua) “Không tốt rồi, sẽ ổn thôi sau khi nó được thi triển mà. Đừng ngần ngại, không phải thế đâu. Thật tình chẳng còn thời gian nữa. Chắc chắn sẽ tốt hơn nếu phép thuật này hoàn tất. Bình tĩnh nào”(Eris) "Cậu nghĩ cậu đang làm ai tức giận vậy hả?" (Akua) “Sao cũng được, hiểu rồi mà. Lần này mình chắc sẽ tự thực hiện lấy. Đây là vì Waka-sama ~ Akua ~ ”(Eris) “Wuuuu ~” (Akua) Suy nghĩ của Akua có phần bình tĩnh lại, nhưng điều này nói với cô rằng trực giác của Eris là chính xác. Bởi vì cô nhận ra Hiệu trưởng Học viện thực sự đang hướng đến ký túc xá này. Tiếng gầm gừ vẫn tiếp tục, nhưng cô không còn tấn công Eris nữa. “Hah… Phiên bản solo thật cô đơn mà” (Eris) “ IM ĐI !” (Akua) “Hãy làm lại lần nữa với tinh thần tươi mới nào!” (Eris) "Nghiêm túc đi, được không vậy?" (Akua) Tại rìa mái nhà nơi Eris đang đứng, cô đưa cả hai tay lên trời, và sau đó, đan hai tay vào nhau như một chiếc mai rùa. "Kỹ thuật vĩ đại nhất của Shiratori, từ người thầy của ta- Aghbuu!" (Eris) Mặc dù đang phát biểu dở, một cú đấm thúc vào bụng Eris. “Ngủ dùm cái, cô bạn ngu ngốc! Chú thuật đã hoàn tất, nếu chỉ là phần sau như thế này, thậm chí mình cũng làm được! ”(Akua) “Mugugugu” (Eris) "Mình cũng làm được vậy! Koky-, Xem đây, [Ngục Hoa Băng]! ”(Akua) “Muguu !!” (Eris) Nguồn ma lực kì lạ trải rộng xung quanh mái vòm kí túc xá và biến thành nước. Ba làn sóng khác nhau xuất hiện trên đầu Akua và Eris theo chiều dọc. Ánh sáng xanh lục bảo từ bàn tay phải Akua truyền đến chúng. Sau một lúc gia tăng thêm, chúng giữ nguyên như thế, và rồi, như đạt đến giới hạn, chúng phát đi từng chùm ánh sáng mãnh liệt. Ánh sáng ấy xuyên thẳng xuống mặt đất bên dưới và bao phủ khu vực chung quanh trong một lớp băng. Ký túc xá đã bị giam hãm trong chiếc lồng băng. Chỉ tốn chút ít thời gian. Một phép thuật với quy mô khá lớn và mạnh mẽ. Từ mớ phép thuật Akua cùng Eris có thể vận dụng, thì phép này khá cao cấp đây. Một phép thuật thật sự "không chỉ" được áp dụng lên những dị thể thôi đâu. Một chọn lựa bắt nguồn từ tính cách chịu chơi của Eris, và Akua mới chính là người phải thực hiện nó, sự mệt mỏi trên người cô thật tình chẳng hợp lý tí nào. Sự mệt mỏi nơi cô trông chẳng còn ra dáng đứng nữa, rõ ràng kiệt sức rồi. “Tấn công trong lúc mình đang phát biểu dở. Cậu không có lòng từ bi hay cảm nhận về vẻ đẹp sao, Akua? !! ”(Eris) “Waka-sama bảo mình làm thế khi cậu chuẩn bị làm những việc kì lạ !!” (Akua) Với khuôn mặt mệt mỏi, Akua bác bỏ lời Eris, người đang tăng động. “Ngay từ đầu, phép thuật này không có một cái tên dài như thế đâu! Nghe này, tên nó là [Aurora] ”(Eris) "Cậu im đi. Nghiêm túc đấy, im lặng dùm, Eris. Ngoài ra, cái tên đó cứ sai sai thế nào ấy ”(Akua) “Méo quan tâm. Rất nhiều kỹ thuật sẽ thay đổi khi ở phiên bản một người. Dù sao đi nữa! Cậu phải nói “Kokytos” và kế đến, ngưng một nhịp, rồi cất cao giọng hô [Ngục Hoa Băng] chứ! ”(Eris) “… Waka-sama, tôi bó tay với cô ta nữa rồi…” (Akua) “Ngay lúc đầu, nếu chúng ta đặt tên tương xứng hơn cho nó, đáng lẽ phải là [Ngục Hoa Hàn Thuỷ] chứ. Akua thật quê mùa và không biết nhìn xa trông rộng gì cả”(Eris) "Rồi rồi" (Akua) Ngày ấy, những câu từ Makoto sử dụng đã đánh trúng vào mức độ thích thú nơi Akua. Eris chỉ là kẻ sở hữu kiến thức quái đản về chúng, vậy đấy. Cấp độ am hiểu ấy nơi cô, nếu đặt chân đến Lorel, sẽ nhận được sự kính trọng từ những người hiểu biết về ngôn ngữ Thông Thái. Có lẽ học được những điều như vậy từ một nơi nào đó, cô có thể vận dụng những từ ngữ mà Akua chưa bao giờ nghe qua để nói chuyện với Makoto. Tua lại một khoảng thời gian trước đây, khi chưa gặp được Makoto và Tomoe; Eris đã sa đoạ trong những điều quái lạ rồi. Cho dù có thế nào đi nữa, là tiếng Kanji hay chữ viết thông thái, bỏ qua một bên việc nó có xấu hổ hay không, Akua vẫn luôn cố hết sức. "Này" "Rồi rồi" “… Ta rời khỏi đây bằng cách nào bây giờ?” (Eris) “… Oh” (Akua) Một câu hỏi thích hợp từ Eris. Lâm quỷ tộc Akua và Eris, cả hai đã bị giam trong Ký túc xá cùng với Jin và những người khác. Chắc chắn Mondo sẽ chỉ biết ngẩng đầu lên trời mà cầu khẩn khi thấy cảnh tượng này. ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ Mondo, người đã nhìn thấy cảnh tượng đó từ xa, lao đến trước mặt tôi và nhảy lên. E-Eh? Có phải hai người đó đã tạo ra thứ không nhỉ? Tôi hiểu ra lí do anh ta hạ thấp đầu như vậy. Nhưng tôi cũng biết việc ấy không phải lỗi anh ta. Sau khi hoàn tất việc dọn dẹp ở phía tây bắc, chúng tôi trao đổi trong thông tâm thuật sẽ quay về Học viện. Vào lúc đó, một điều quái lạ đã xảy ra tại Ký túc xá Học viên. Đột nhiên chúng bị bao phủ trong một lớp băng và không tài nào bước vào được. Không rõ tình hình bên trong như nào, nên hiện tại chúng tôi chẳng có đội nào do thám chỗ đó cả. Mondo ban đầu vốn không cần đi cùng tôi, nhưng khoảnh khắc nghe về điều này, anh ta nói rằng mình muốn đi cùng. Không có dị thể nào quanh đây, miễn sao sự lan tràn của chúng tại khu vực khác bị dặp tắt là được, chỉ mình Lime thôi cũng đủ rồi. Ý kiến của anh ta cũng giống tôi, thành thử để Mondo đi cùng là một quyết định cũng ok. Hiểu rồi. Vậy ra anh ta cũng đã có một điềm báo à, huh. Tôi cũng nhớ ra kim tự tháp băng đó. Tôi thử liên lạc với Jin bằng thông tâm thuật, nhưng đúng như dự đoán, nó đã bị cắt đứt. Akua và Eris cũng vậy. Theo lời của Eris lúc trước, nó vốn là một rào chắn hoàn toàn cô lập. Và sự thật là, nó cứng một cách đáng sợ. Để phá hủy bằng các đòn tấn công vật lý hay ma thuật, bạn sẽ cần rất nhiều nỗ lực đấy. Ngay cả với Tomoe và Mio, lớp phòng vệ này cũng sẽ trụ được một lúc, đây là một kỹ năng khá mạnh. Chà, mặc dù vào ngày kế tiếp, tôi nhận ra nó cũng chưa hoàn hảo mấy. Nó có một điểm yếu đáng ngạc nhiên. Nhưng tôi không thể tìm ra mấu chốt để chỉ thẳng ra điểm yếu trong việc cân nhắc Akua, dù sao thì cô ta cũng đã trải qua rất nhiều rắc rối khi phải mặc những bộ đồ màu mè hoa lá, bị lừa bởi Eris với điệu nhảy vô nghĩa, và thậm chí còn phải phát biểu về cái kĩ thuật này nữa. Tên nó là gì nhỉ? Kokytus chăng? Bộ đôi Lâm quỷ đã phô diễn cho tôi xem kĩ năng rào chắn ấy, một người mang gương mặt đỏ tươi, người kia thì tràn đầy năng lượng. Chắc chắn sẽ xấu hổ khi phải quỳ gối cho phù hợp với chiều cao của người kia... nhưng thôi bỏ qua một bên cái đã. “Mondo, đây không hẳn là lỗi của anh. Akua và Eris chắc hẳn đã gặp phải một tình huống khó khăn nên mới làm vậy. Tôi sẽ điều tra kỹ hơn, vì có vẻ chuyện gì đó đã xảy ra, nhưng lúc này nghĩ kỹ lại, thật thuận tiện khi tất cả học viên đều ở bên trong. Shiki, bọn họ vẫn còn thức ăn chứ?”(Makoto) "Vâng. Nếu chỉ trong vài ngày, sẽ không có vấn đề gì. Tôi không biết liệu họ có kiệt sức hay không, nhưng ngay cả khi không được ăn uống gì trong một hoặc hai ngày, họ sẽ không chết được đâu ”(Shiki) "Có người ở đây đã chiến đấu với một con rồng trong 3 ngày liên tục mà không cần ăn uống gì đấy, thậm chí sau khi chiến xong, người đó chỉ cần ăn một bữa đơn giản thôi" (Tomoe) “Tomoe, đừng nhắc việc ấy nữa. Chuyện là vậy đấy Mondo. Anh không cần phải bận tâm nhiều đâu. Đứng dậy, đứng dậy đi ”(Makoto) “Waka-sama… Tôi thực sự xin lỗi! Tôi sẽ cho những kẻ ngốc đó một hình phạt khắc nghiệt sau này ”(Mondo) “Tôi sẽ để việc đó cho anh. Dù sao thì, chúng tôi vẫn phải quay trở lại Học viện. Trong mọi trường hợp, chúng ta không thể trò chuyện với họ bây giờ, vì vậy anh sẽ làm gì hả Mondo? Quay trở lại chỗ Lime được không? Tôi sẽ làm gì đó với cái thứ ở đằng kia ”(Makoto) “Nhưng sau đó!” (Mondo) “Chúng tôi vẫn chưa quyết định sẽ phá bỏ nó hay giữ lại. Thứ đó rất dễ để nhận ra mà. Có lẽ Root cũng đang ôm đầu trăn trở một cách không mong đợi ngay lúc này đấy”(Makoto) “Kuku, ngài nói đúng. Tên đó có thể sẽ phải ngạc nhiên. Mondo, nếu đó là sự thật, tôi sẽ trao phần thưởng cho hai Lâm quỷ tộc đó sau. Hình phạt sẽ là như Waka đã nói, quyết định của riêng anh, nhưng phần thưởng sẽ được phát cho tất cả mọi người. Chà, tôi vẫn chưa quyết định xong chuyện này đâu ”(Tomoe) Tomoe nói chuyện một cách vui vẻ với Mondo đang hối lỗi. Sau khi Mondo vượt qua nhiều trận chiến giả với Tomoe, Mio, Shiki và tôi; cách hành xử của anh ta với chúng tôi đã thay đổi rất nhiều. Với những Lâm quỷ tộc, Akua cũng có thể được coi là một trong những người đã thay đổi theo hướng tích cực, nhưng Mondo còn thay đổi nhiều hơn thế. Anh ta – một người bướng bỉnh, đã thay đổi từ một tên du côn thành một ninja. Có vẻ anh ta khá tự tin về khả năng [Mộc hình], nhưng khi sức mạnh đó đã hoàn toàn bị nghiền nát, anh ta phải đối mặt với sự thay đổi nào đó bên trong bản thân. Nhưng chà, chỉ anh ta mới biết được mọi thứ. Tôi chỉ đang suy đoán thôi. “Cảm ơn rất nhiều vì những lời nhân từ của ngài, Tomoe-sama” (Mondo) “Umu. Cứ đi trước và quay trở lại chỗ Lime đi. Để thứ này lại cho chúng tôi. Mọi người nên nghỉ ngơi vào ngày mai ”(Tomoe) “Vậy, xin thứ lỗi” (Mondo) “Ừ, nghỉ ngơi cho khỏe” (Makoto) Mondo cúi chào một lần và quay trở lại. Lime và Mondo không phải những người cần trở về Asora hôm nay để báo cáo, vì vậy đây sẽ là lần cuối cùng chúng tôi gặp anh ta trong ngày. Vào giữa buổi hoàng hôn, chúng tôi nhìn vào tác phẩm nghệ thuật bằng băng tỏa sáng dưới ánh nắng mặt trời trong khi đang tản bộ. “Ta nên làm gì với thứ đó đây? Phá hủy nó? Hay là giữ lại? ”(Makoto) “Cứ để nó như vậy không phải vẫn ổn sao? Nó cứng và phiền phức một cách vô nghĩa-desu ”(Mio) “Tôi cũng có cùng quan điểm. Tùy thuộc vào tình hình của Học viện, họ thậm chí có thể tuyển dụng các học viên để chiến đấu ”(Shiki) “Em cũng nghĩ thế. 'Nó không phải là thứ có thể bị phá hủy trong một hoặc hai ngày đâu', ta nên để nó như vậy '' (Tomoe) Mio, Shiki, và cuối cùng là Tomoe, họ dường như chống lại việc phá hủy tác phẩm nghệ thuật đó. Nếu là để bảo vệ học viên, họ đáng lẽ phải sử dụng nó ngay sau khi chúng tôi rời khỏi ký túc xá, vậy nên chắc hẳn điều gì đó đã xảy ra mới khiến họ làm thế. Hãy chỉ xác nhận phần đó và để yên cho họ vậy. Hai người đó có thể quản lý mọi thứ bên trong mà. "Chỉ cần hỏi vè hoàn cảnh của họ và để nó như thế thôi" (Makoto) “Em nghĩ điều đó ổn đấy. Ngày mai chúng ta sẽ chuyển sang việc giải phóng các khu vực còn lại và tiếp tục thực hiện nhiệm vụ của mình. Chúng ta vẫn chưa biết rõ quốc gia nào sẽ đến đây trước tiên, nhưng chúng ta sẽ để mọi việc lại cho họ, điều này sẽ hoàn thiện công việc của ta ở nơi này ”(Tomoe) “Thế còn việc hợp tác với sự tái thiết?” (Makoto) “Em nghĩ rằng để việc đó lại cho các Lâm quỷ tộc, những người lùn và Lime là được rồi. Điều tiếp theo sẽ là cách mà Root che giấu mọi thứ. Em dự đoán là tên đó sẽ phát ra hào quang và kể ra những thành tựu đạt được đấy”(Tomoe) “Tiếp đến, cuộc triệu tập từ Hội thương nhân sẽ là vấn đề cấp thiết nhất huh” (Makoto) “… Chà, em tự hỏi về điều đó. Rembrandt có vẻ không định làm gì nhiều, nhưng việc đối phó với tên Zara đó thực ra rất dễ dàng đấy ngài biết không? ”(Tomoe) “Zara-san huh. Ngay lúc này ông ta đã suy sụp, nhưng ông ta thực sự vẫn là một người ghê gớm. Tôi không nghĩ người đó dễ đối phó như cô nói đâu”(Makoto) “Dù sao thì ông ta cũng đang phải đối mặt với cuộc khủng hoảng. Nếu ông ta biết được từ đâu đó Quỷ tộc đã thực hiện điều này, một trong những suy nghĩ của ông ta rất có thể là đảm bảo khả năng dịch chuyển của thương đoàn Kuzunoha cho những trường hợp khẩn cấp. Em không biết ai đã rò rỉ thông tin đó ra, nhưng ông ta dường như đã biết về cấp độ của Mio và em, vì vậy em tự hỏi người đàn ông đó sẽ hành động như thế nào đây? ”(Tomoe) Tomoe trông có vẻ khá vui từ tận đáy lòng khi cổ dường như nhớ ra điều gì đó trong khi đang cười. Vậy cô ấy muốn nói rằng ông ta sẽ sử dụng chúng tôi như một sự hỗ trợ trong những trường hợp khẩn cấp ư? Đúng là đại diện Zara từng bảo mình sở hữu nhiều vàng nhưng lại không biết tiêu xài vào đâu. Chắc vì tôi không biết cách ứng phó với ông ta, nên cứ ngỡ ông ta chẳng phải hạng người dễ chấp thuận như vậy, nhưng Tomoe lại khác. “… Nếu tên đó vẫn còn ý định đặt áp lực lên chúng ta sau chuyện này, tốt nhất ta nên lấy đầu hắn ngay bây giờ, Waka-sama” (Mio) “Mio, cái đó thật…” (Makoto) “Một người dang rộng bàn tay đón chờ, tuy nhiên, tay kia lại cầm một con dao trực sẵn. Tốt đối tốt, ác đối ác-desu wa ”(Mio) Đó là một cách suy nghĩ về chuyện này. “Với điều này, thị trấn sẽ nhận ra rằng nơi đây cũng đang nằm trong cuộc chiến tranh với quỷ tộc. Học viện, Hội thương nhân; họ sẽ không thể trở lại như trước được nữa. Tôi nghĩ đây là sự thay đổi đáng mong muốn đối với chúng ta, Waka-sama ”(Shiki) Shiki. Với tất cả những gì đã xảy ra, mọi người ở đây chắc chắn sẽ phải đề cao cảnh giác. ?! Trong trường hợp đó… "Hay là chúng ta chọn một thời điểm thích hợp để thông báo rằng tất cả chuyện này là âm mưu của quỷ tộc?" (Makoto) "Không đâu. Học viện có thể tự mình đạt đến kết luận đó. Tôi đã sửa đổi các đồ trang sức một chút, chúng sẽ đóng vai trò như những bằng chứng ”(Shiki) “Vậy anh đã làm cho nó dễ nhận biết hơn à. Cho dù những người điều tra chỉ là những kẻ nghiệp dư, họ sẽ vẫn có thể nhận ra trong vòng 2 ngày và thông báo nó ”(Mio) Mio và Shiki trả lời tôi bằng một nụ cười. Có vẻ sự sửa đổi sẽ mang lại hiệu quả. Nhưng trong trường hợp đó ... “Nếu họ biết rằng đây là việc làm của quỷ tộc, không phải điều đó sẽ gây khó khăn cho chúng ta sao? Thương đoàn Kuzunoha đang bị nghi ngờ về việc liên quan đến quỷ tộc, người đại diện nói vậy ”(Makoto) Tôi biết Rona-san, vì vậy đó không hoàn toàn là một lời nói dối. “Waka, em tự hỏi liệu người dân có tin vào những thông tin không có căn cứ như vậy không? Không phải đó là một cáo buộc mà không có bằng chứng nào sao? Em nghĩ những tin đồn xấu đó đã tan biến hết rồi. Nếu họ truyền bá vô tư một điều như vậy, nó sẽ chỉ khiến những cư dân ở đây nhìn họ với đôi mắt không có thiện cảm. Sau tất cả, chúng ta đã mạo hiểm bản thân để giúp sơ tán các cư dân và trở thành nguồn sức mạnh của Học viện để đánh bại các dị thể. Chúng ta là những người hùng ”(Tomoe) “Tôi… hiểu rồi” (Makoto) Chưa ổn, nghĩ rằng họ sẽ trở nên kín kẽ như vậy là một chuyện, nhưng liệu nó có thực sự khiến mọi tin đồn biến mất không? “Nếu có một thương đoàn vẫn muốn làm điều gì đó sau chuyện này, ta cũng có lựa chọn là để nó lan truyền trong thị trấn. Việc quan sát nó có thể khá thú vị đấy, kukuku ”(Tomoe) Thật là một tiếng cười đáng quan ngại mà. Vị thẩm phán của cái ác Tomoe, hay có lẽ người buôn bán Tomoe đã ra đời sao? Tôi có thể nói rằng cổ đang nghĩ về rất nhiều thứ. Nói thế nào nhỉ, cô ấy trông tràn đầy sức sống. Khi được dựa vào, ba người này thật sự rất đáng tin cậy. Oh. Học viện. Chúng tôi đã quét sạch một nửa số dị thể ngày hôm nay. Ngày mai và ngày kia nữa, tôi tự hỏi mọi người sẽ nhìn nhận Thương đoàn Kuzunoha và tôi như thế nào đây. Tôi không nghĩ sẽ mất nhiều thời gian để biết được kết quả của việc đó đâu. ---------END CHAP---------
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]