— Trong khi Makoto đang ngủ —
Giữa chiến trường, hiện lên hình ảnh một đứa trẻ không phù hợp với cảnh vật đang kéo lê một chân mình trong khi chào đón người bạn đồng hành trở về từ trên không.
"Kết thúc chưa?"
"Chắc rồi. Ta lên tận bàn đạp cao nhất mà ngươi chuẩn bị cơ mà. Đây là lần đầu tiên ta trải nghiệm cảm giác được nhìn tận trên mây đấy. Ngươi không biết thế nào gọi là kiềm chế hả?"
Người phụ nữ mới tiếp đất lờ đi cái giọng quở trách của đứa trẻ và cứ thế trả lời.
"Ta không nghĩ thanh kiếm của mình lại bị gãy như thế được. Mọi chuyện cứ như một cơn ác mộng vậy. Ta thừa nhận mình có hơi hoảng loạn"
"Ta mới chính là người trực tiếp trải qua nên còn sững sờ hơn đấy. Món vũ khí tên biếи ŧɦái cầm cũng ở mức độ biếи ŧɦái hử. Một con dao bất cân xứng ta chưa từng trông qua"
"Ta cũng không nhớ đã từng trông thấy con dao găm như vậy bao giờ. Nếu có thể, ta muốn thu thập và nhân bản nó tại căn cứ của chúng ta nhưng..."
Con rồng tối thượng trong hình dạng đứa trẻ nhìn vào thanh kiếm trên tay. Chỉ còn một chút phần gốc lưỡi kiếm còn sót lại.
"Vậy ra ngươi đã thu hồi nó về. Cảm ơn ngươi. Ta thực sự đã nghĩ ngươi bị đóng băng và chết bởi cú sốc rồi chứ. Có vẻ như không phải vậy, làm tốt lắm"
"Đây là một phần của ta, nên hiển nhiên ta sẽ làm vậy. Tuy nhiên, giây phút nó bị phá hủy, toàn thân ta đau đớn như thể bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tsuki-ga-michibiku-isekai-douchuu/680350/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.