Đã được vài ngày kể từ cuộc nói chuyện với Tomoe, lúc này đây đầu tôi cứ quay mòng mòng không à.
Onee-san ngần ngại phản đối ý định biến công ty thành một 'Cửa hàng vạn năng' của tôi.
Tôi thông báo tình hình cho Toa-san cùng với những người khác rồi gửi Tomoe cho họ trông nom.
Tuy biết bản thân còn hơi ngây thơ nhưng với những chuyện từng xảy ra ở Zenno, tôi không khỏi cảm thấy bất an. Rồi còn Rinon, người đầu tiên tôi để tâm đến.
Nếu người khác nhìn vào, cái nhóm này trông không khác gì lũ người đâm đầu vào mấy khoản cho vay nặng lãi và rồi cuối cùng, cũng tự đào hố chôn thây.
Liệu mấy người đó sẽ đắm chìm trong cái thứ may mắn tạm bợ này, hay là họ sẽ trưởng thành từ trải nghiệm? Thật lòng mà nói, họ làm gì cũng được. Nếu từ giờ họ lên level một cách đàng hoàng, tôi ít ra cũng có thể trông đợi một chút gì đó từ họ. Còn nếu như cái ví của tôi không đủ lớn...
Liệu họ sẽ quay lưng lại với tôi?
...
Tôi không có đủ tự tin
Toa, hừm. Tôi vẫn chưa hỏi tuổi cổ nhưng, biết ngay mà, cô ấy là Hasegawa! Gần như là em ấy luôn. Nó giống như khi bạn nhìn thấy hai người giống nhau, bạn sẽ tìm thấy người thứ ba. Mặc dù chỉ có một ở thế giới này.
Cô ấy vâng lời Mio và Tomoe (trans: =]] chứng kiến cảnh đó ai chả sợ ). Không những vậy còn nói chuyện lễ phép với tôi nữa, điều đấy chỉ khiến tôi nhớ đến kouhai của mình!
Dù có làm gì, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tsuki-ga-michibiku-isekai-douchuu/680318/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.