Chap 35: Cứ đi đến thương hội đi.
Tôi cuối cùng đã đến được thương hội.
Dù là bán rong hay là một kho hàng cung cấp các vật phẩm.
Để có thể làm những việc đó, bắt buộc phải có một tấm thẻ hội, chứng minh rằng bạn đã gia nhập thương hội.
Bởi vì nếu không, bạn sẽ bị phạt giống như một tên thương nhân tại chợ đen.
Cho dù tôi là người nói việc này hoàn toàn cần thiết...
Chỉ mới hôm nay thôi tôi mới biết còn có một bài kiểm tra để có thể gia nhập.
Đừng nói với tôi là bài kiểm tra chỉ có thể làm một lần thôi nhé, được chứ? Làm sao khiến tôi có thể tham dự nhiều lần nhé, thiệt chứ.
Karan Koron
Ngay khi tôi mở cánh cửa, âm thanh gợi nhớ tôi về một quán cà phê vang lên.
Từ góc nhìn của tôi, chiều rộng của sàn nhà tính từ quầy tiếp tân đâu đó bằng của một cửa hàng tiện lợi. Xét đến kích cỡ của thị trấn, tôi nghĩ nó cũng khá nhỏ gọn.
Tòa nhà có tầng hai và tiến sâu vào trong, kích cỡ toàn bộ nhà trông cũng hợp lý. Tuy thực tế lại không có nhiều người đến vậy.
Nó tỏa ra một bầu không khí của một khu thương mại của nơi tỉnh lẻ. Một ngày bình thường với không bất cứ hoạt động lễ hội nào sẽ (hay tôi là người nghĩ vậy) trông giống như thế này.
Phía trước là một Onee-san với một nụ cười kinh doanh, nhưng khi nhìn thấy vẻ ngoài lạ lùng của tôi, khóe miệng và lông mày cô có hơi co giật.
Tốt rồi. Nếu bộ giáp giống áo choàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tsuki-ga-michibiku-isekai-douchuu/680308/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.