Chương trước
Chương sau
"Loại"
Giọng nói tàn nhẫn của tôi vang vọng trong công xưởng.
Ngay trước mắt tôi đây là một bộ full plate hào nhoáng đủ màu sặc sỡ, được trang trí như thể nó được tạo ra cho cái bảo tàng nào đó vậy.
Ai mà mặc thứ đó chứ hả!
Mà, nó vừa khít khi mặc vào và cũng không nặng lắm, nhưng với tư cách là một thương nhân, tôi không thể mặc thứ này được!
Tuy nhiên, cũng có rất nhiều trang bị được xếp ra. Gọn gàng. Tôi có cảm giác cứ như mình đang ở trong một 'tiệm may đo cao' cấp ấy.
(note: haute couture)
Elder-san vỗ vai người tạo ra bộ đồ trong khi tiếp tục với người tiếp theo.
Xem nào~ nếu tôi phải chọn từ mấy bộ đồ này thì...
Tôi bỏ qua bộ giáp toàn thân, bỏ qua bộ giáp da luôn. Fu~mu, ở đây không có thứ gì giống như áo khoác mặc hàng ngày sao? Tệ nhất tôi sẽ phải kết hợp giáp da cùng với giáp nhẹ.
Nhìn tôi quan sát rồi bước qua mà không dừng lại tác động đến những người lùn, vì trông họ cứ như đổ gục đến nơi.
Mà, tôi tự hỏi thứ trông giống như bộ đồ linh mục rộng rãi này có được không. Trông có vẻ dễ chịu. Lý tưởng sẽ là trang phục kiểu Taisho, quần áo học sinh, nhưng không đời nào thứ đó lại xuất hiện ở đây cả.
Oh.
Tôi dừng cánh tay đang định vươn ra với lấy món đồ.
Phía sau hai bộ nữa.
Một bộ gì đó trông giống như áo choàng cùng với quần dài có thể tìm thấy ở thế giới của tôi.
Bị lạc lõng trong khi lẫn với đống giáp kim loại, là một tấm áo choàng màu chàm với phần vải lót đỏ sẫm nổi bật trông phù hợp. Tôi thực sự muốn biết mục đích của nó là gì.
"Đây là?"
"Thứ đó... ngài thấy hứng thú sao?"
Elder-san có vẻ như đang suy xét điều gì. Nếu ông hỏi liệu tôi có thích không, thì có đấy, tôi có thích đấy.
Trước mặt tôi là một chiếc choàng, thứ thông thường chỉ mặc vào mùa đông. Nhưng bộ đồ dài đâu đó đến phần đùi và được may sao cho không cản trở việc cử động. Tuy trông dày nhưng nó lại mỏng một cách không ngờ, có khi việc di chuyển lại dễ dàng hơn tôi nghĩ.
Hơn nữa, chiếc áo đi cùng bộ với quần dài. Phần đó thực sự khiến tôi thấy thích. Mấy người bảo cái này cũng có tác dụng như một bộ giáp toàn thân đó hả?
"Um, nó trông giống với những bộ đồ tại quê nhà tôi. Đó là lý do tôi thấy tò mò."
"Đây là, khi Waka-sama yêu cầu chế tạo chiếc nhẫn Draupnir một cách nhanh chóng. Thứ này là một tạo vật được tạo ra khi đứng cùng chiếc nhẫn đó."
Đúng như mong đợi từ elder. Ông ấy biết lai lịch của từng vật thể một đang được bày xếp tại nơi này. Elder trao đổi ánh nhìn với ai đó và một người lùn với ánh mắt khó gần bước ra.
Tôi không biết ông ta bao nhiêu tuổi nhưng ông trông trẻ hơn so với elder. Trên nữa, độ tuổi trên gương mặt thực sự khiến ông trông giống một người thợ thủ công. Mà có khi chỉ có mình tôi nghĩ vậy.
Tuy nhiên, ngay cả người này nữa hả. Tất cả người lùn ở đây đều có bọng mắt thâm quầng lên. Mấy người không ngủ đó hả~?
"Waka-san, ngài thấy hứng thú với món đồ tôi tạo ra sao? Một người từng yêu cầu một cái nhẫn như thế, đúng là, độc nhất hử"
Waka-san, ông ấy nói như thế đấy. Đây là lần đầu tiên ai đó gọi tôi như vậy. Thật đáng sợ nếu mai sau họ còn gọi tôi là Waka-rin hay Waka-chi. Cần cảnh báo mọi người về chuyện này.
"Có rất nhiều thứ được trưng bày ở đây, không chọn một bộ giáp toàn thân có được không?"
"Tất nhiên. Tấn công vật lý, ma pháp, khả năng phòng thủ của tôi đều cao. Khi ở trạng thái bình thường, nếu nói về tấn công vật lý, tôi đặc biệt có thể kháng chịu va chạm rất tốt, với ma pháp, tôi có khả năng phòng ngự cao với thuộc tính gió và lửa."
'Waka-san dù sao cũng chuyên về thuộc tính nước và bóng tối' là điều ông ấy thêm vào lời giải thích.
Nếu tôi mạnh về thuộc tính nước và bóng tối, không lẽ điều đó khiến gió và lửa yếu đi? Chắc đó không phải lý do đâu.
Tuy nhiên, thứ này được tạo ra khi xem xét đến chiếc nhẫn là điều tôi không thể liên kết lại với nhau. Còn có điều gì khác sao?
"Trong giao chiến, tùy thuộc vào tình hình mà thứ này có thể được sử dụng theo hai cách khác nhau. Có thể nói đây là mội vật phẩm vạn năng-ja."
Làm ơn đừng có nói đó là chức năng biến hình. Tôi không có muốn biến hình đâu.
"Vạn năng, thật ngạc nhiên khi ông có thể làm một thứ như thế."
"Như một trang bị, hãy nhớ lấy điều đó."
Thấy không? Đây này. Có một vấn đề. Nếu đây mà thuộc kiểu 'Không thể cởi ra được' thì miễn. Thậm chí ma pháp vạn năng sơ cấp còn lên đến được ma pháp cấp trung, cái từ 'Vạn năng' nghe nặng nề quá. Thực tế, nó có khi còn trở thành 'biết tất cả nhưng chả giỏi cái gì'.
"Đây, hãy nhìn vào phần cánh tay áo này."
Đây là... xích 'chuột'? Tại phần trông giống như túi được may vào, tôi có thể thấy 5 sợi xích lộ ra.
(note: thực ra là 'thin chain' =))
"Thứ này sẽ cho thấy tác dụng khi được kết nối với Draupnir."
Vậy nói tóm lại là nó sử dụng ma lực của chiếc nhẫn.
"Tóm lại, chức năng mà ông đề cập tới được kích hoạt bằng cách sử dụng ma lực chứa trong chiếc nhẫn."
"Sắc bén đấy, chính xác là như vậy-ja yo."
Ra là tôi có trang bị 'Ăn MP theo lượt'.
"Ngài thấy đấy, mức tiêu thụ lớn hơn cả Draupnir, khiến nó trở thành trang bị nghiêng về hiệu năng hơn mà lờ đi người sử dụng."
Nghĩa là ngay cả Draupnir cũng không thể cấp đủ cho lượng tiêu thụ đó, với tôi, đứa có lượng ma lực vượt trội thì đây là điều đáng vui nhưng... người lùn-san đang mang vẻ mặt như thể muốn nói 'tôi làm thứ này cho ngài'.
Trông như gần đây ma lực của tôi vẫn chưa tăng lên, chỉ là với lượng ma lực mà tôi có quá nhiều này. Tôi muốn làm gì đó với nó.
"Hmph! Vậy thì, nếu tôi mặc mà không kết nối với chiếc nhẫn này, chuyện gì sẽ xảy ra?"
"Nó sẽ trực tiếp hút ma lực của ngài. Chiếc nhẫn, thứ hoạt động như một cái van giờ sẽ không còn nên gã này sẽ được cấp ma lực cho đến khi nó thỏa mãn mới thôi. Đến mức nó sẽ ngay lập tức gϊếŧ chết một người bình thường."
"Quần áo gì nguy hiểm quá-desu wa ne."
Mio đã quay trở lại từ lúc nào. Cô ấy đã xong việc lấy kích thước và lựa chọn thiết kế của trang bị rồi sao?
"Mio, cô xong rồi sao?"
"Vâng, kết quả là giữ nguyên cái thiết phiến như hiện tại và làm thêm mấy thứ khác với nó. Còn về quần áo, em vốn đã thích kimono rồi nên liên quan đến khả năng của bộ đồ, bọn em sẽ cần bàn bạc một lúc-desu."
"Heh~ quyết định nhanh thật đó. Mà, tôi cũng đang định chọn lấy cái này. Dùng tạm thôi."
Nói vậy, tôi giữ chiếc áo choàng cùng quần dài trong tay.
Quần hơi khó mặc, nhưng dù sao nó cũng được sử dụng như một trang bị, những thứ này là đồ mặc thử. Tôi không bận tâm lắm. Và với áo choàng. Tôi muốn xem khả năng của nó khi không được kết nối với chiếc nhẫn.
"Waka-san, nếu ngài không kết nói với chiếc nhẫn trước thì không được!"
Trước, ông lại nói thế đấy. Làm sao tôi có thể nối dây xích lòi ra từ tay áo với nhẫn trước hả? Vui tính đấy!
"Không sao đâu."
Fumu, chắc chắn nó đang hấp thụ rồi. Nhưng ở mức độ mà tôi phải tập trung để có thể nhận ra. Việc người thường chết tức khắc hẳn do phóng đại rồi. Như thế này, nó sẽ trở thành giầy bảo hộ, mà thực ra không có, cùng với áo bảo hộ, tăng thêm khả năng phòng ngự trước lửa và gió.
Hay đấy.
"Kh-không có vấn đề gì sao?"
"Uh, không sao hết. Vậy, với tính năng thứ hai thì sao?
Màu đỏ của lớp lót có ý nghĩa gì sao? Nó mang một màu đỏ chói nên cũng hơi khó mặc nhưng cũng không phải không thể được. Tôi nghĩ nó tốt hơn chán so với màu vàng kim hay bạc.
"Tôi nghĩ ngài cũng đã nhận ra mặt bên kia đã chuyển đỏ rồi đúng không?"
"Đúng vậy, tôi có thể thấy."
"Hãy hình dung vị trí giữa hai bề mặt thay đổi cho nhau."
Như này hả? Oh, OH~!
Phía bên ngoài trở thành đỏ rồi!
EーEーEー!
Trạng thái của nó có thể đổi ngược lại chỉ với việc hình dung! Thứ này quá đỉnh! Hay đấy!
"Trong trạng thái này, nó sẽ chuyển từ tập trung phòng thủ sang khả năng cơ động. Tính năng đặc biệt của nó là khả năng kháng cự với các đòn chém, với các nguyên tố thì sẽ là nước và gió, cùng với đó nguyên tố ánh sáng sẽ được tăng cường. Đồng thời, vì bộ đồ tập trung vào tốc độ, ngài sẽ di có thể di chuyển với tốc độ nhanh hơn bình thường. ......!"
Bằng cách nào ta~?
Tôi thử bất ngờ chạy nhẹ. Đích đến sẽ là cây đèn của công xưởng ngay tại lối vào.
Tuy mới chỉ hơi tăng tốc nhưng...
Ngay lập tức phía xung quanh trở nên chậm đi!
T-tuyệt vãi Không hiểu sao phản xạ của tôi thích nghi được với tình trạng hiện tại nhưng nếu tôi làm việc này ngay giữa thị trấn, không phải là họ sẽ nghĩ tôi đột nhiên biến mất sao?
Tôi không muốn gây ra quá nhiều gió, nên tôi sẽ cố hết sức nhẹ nhàng trở về vị trí trước của mình.
Vậy mà, ngay khi tôi trở lại, một luồng gió mạnh thổi tới.
"Thứ này thật quá tuyệt. Vừa tiện lợi lại mạnh mẽ. Tuy nhiên, nếu nó có khả năng chống chịu thì tốt."
"Điêu-điều đó, tôi tự tin về điều đó! Dù gì khả năng phòng thủ cũng là yết tố cơ bản của mọi trang bị!"
"Ah, đó không phải là điều tôi đang nói tới. Là khả năng chống chịu với ma lực. Bởi vì, nhìn này, đây..."
Lúc đầu, chiếc áo choàng tiếp nhận ma lực bình thường nhưng sau một vài giây, nó bắt đầu rung giật và khi được 10 giây hay khoảng đó, bộ đồ bắt đầu bung rách. Một lần nữa tôi kiềm chế ma lực của mình.
3 chiếc nhẫn tôi đang đeo, đều mang một màu đỏ thẫm.
"Này, nó có hơi mỏng manh. Tập trung tăng khả năng của bộ đồ lên vài lần cũng không sao, việc nó có tiêu thụ lượng ma lực gấp mấy lần lúc vừa xong cũng được. Vậy nên hãy làm bộ đồ có thể chịu đựng được ma lực của tôi.
"Đến mức, như vậy. Đến mức hiện tượng bão hòa ma lực lại xảy ra."
Nó hấp thụ lượng ma lực đến giới hạn của bản thân, hơn nữa, nó không hề ngừng hấp thụ và kết cục là tự phá hủy chính mình.
Có vẻ như món đồ đụng phải mức độ cao hơn cả mức mà nó được tạo ra.
Nhưng nếu chỉ có vậy thì không có vấn đề gì. Nói về ý tưởng vì không có gì không ổn. Các thợ thủ công chắc sẽ có thể liên tục cải thiện món đồ cho đến khi nó trở thành một sản phẩm hoàn thiện.
"Đối với trang bị, tôi muốn sử dụng sản phẩm đã được cải thiện từ cái ông ấy đã làm. Với cung và mũi tên, chúng đã xong chưa?"
"Đã hiểu. Cung đúng không? Chúng tôi đã nhận yêu cầu từ Tomoe-sama, với mức độ yêu cầu như vậy. Chúng tôi muốn ngài ít nhất, hãy thử một lần, ngài đi với bọn thôi được không?"
"Tôi hiểu."
Sau đó, tôi yêu cầu một số thứ liên quan đến cung tên và đưa cho họ con dao và cây đoản kiếm thường sử dụng, rồi cùng Mio hướng đễ chỗ những người Arke.
Trông như những vật phẩm vũ khí khác tôi yêu cầu vẫn đang trong quá trình xử lý. Đúng là, vì nó không đến từ 'thế giới này'?
Có rất nhiều loại cung có thể lấy làm hình mẫu. Tóm tắt lại, tôi miêu tả cây cung giống như cung phức hợp, tuy vậy có vô số loại gỗ đặc biệt có thể sử dụng làm vật liệu cho cung loại một vật liệu, ở vài khía cạnh, loại cung này có tính năng vượt trội hơn.
Nếu độ bền và sức mạnh giống nhau, thì tôi sẽ thấy thoải mái hơn với loại dễ sử dụng và chăm sóc. Yêu tố đầu tiên sẽ là cung được dùng để luyện tập, tiếp theo là nhắm đến mục đích giao chiến, hơn nữa, cũng có khả năng tôi sẽ sử dụng nó một cách thường xuyên.
Trong khi các Arke sắp xếp và phân chia những thứ đã thu thập và bày biện ra, tôi sắp xếp những suy nghĩ của mình và yêu cầu Mio giúp rồi trở về Tsige một mình.
Tiếp theo là công ty Rembrandt hử.
Ah, trước tiên tôi nên đến hội mạo hiểm rồi xin thứ lỗi với Toa-san và những người khác. Vì dù sao cũng tại sự biến mất của Tomoe mà việc đăng ký đã bị trì hoãn, trong trường hợp có chuyện xảy ra, tôi muốn bọn họ có mặt nên.
Dù vậy, để việc nhận nhiệm vụ cấp S của tôi được chấp nhận, cần thiết tôi phải đăng ký và cho họ thấy mình có vật phẩm cần thiết.
Nếu điều này bất khả thi, tôi sẽ phải cân nhắc đến việc để Toa-san và mọi người chấp nhận nó.
Hiu~ trời đã về chiều rồi hử. Thật là một ngày dài mà, thật chứ.
Ah.
Đúng rồi. Bỏ nhẫn ra trước khi nối với dây xích là được. Tối dạ quá mà.
ーーーーー1
~ Obabobu ~
ーーーーー5
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.