Tôi liếc nhìn xung quanh.
Xem xét quang cảnh thị trấn trước mắt mình.
Cảm giác như một trại tị nạn
Đúng là cũng hơi quá khi gọi thứ này là một thị trấn. Không phải đây là cứ điểm nơi hyuman tập trung tại vùng đất này sao?
Các tòa nhà được xây dựng vững chắc từ gỗ (dù trông giống nhà xếp từ thân cây hơn). Đâu đó là những ngôi nhà trông giống như nhà ở cùng với những cửa hàng, cũng có khá nhiều tòa nhà khác được xây bằng đá. Nhìn kiểu canh gác cẩn thận như kia thì chắc phải đang lưu giữ thứ gì quan trọng lắm. Nguyên vật liệu chăng.
Từ câu chuyện của người gác cổng cho thấy, có vẻ như nơi đây chủ yếu tập trung những người đến để luyện tập hay tìm kiếm nguyên vật liệu. Bỏ qua mấy người đến đây rèn luyện đi, những người đến vì nguồn vật liệu, ánh mắt họ hướng tòa nhà đó trông cứ không bình thường thế nào. Họ ắt hẳn đang nghĩ đến mấy chuyện phi nhân tính. Nhưng không phải miễn là rẻ là được sao?
Với tôi thì đây là lần đầu tiên tôi đến một thị trấn, nhưng đối với tất cả những người khác đang ở đây, nơi này là thị trấn 'tận cùng'. Trẻ con đang long nhong vui đùa xung quanh quảng trường, coi nơi đây như một thị trấn yên bình là không đúng chút nào hử.
Sau cái ngày tệ hại đó thì mọi chuyện xảy ra như sau.
Kết luận, chúng tôi có thể vào thị trấn từ cổng trước
Có vẻ như họ không nghĩ tôi chính là cái gã hôm nọ. Đúng như mong đợi, mặt nạ đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tsuki-ga-michibiku-isekai-douchuu/680290/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.