“Thược……anh xin lỗi……” Mặc kệ hắn xin lỗi bao nhiêu lần đến muốn rách da miệng nhưng người lẳng lặng ngồi trong góc tường vẫn thờ ơ.
“Thược……” Vẫn hờ hững, Văn Nặc Thánh vô cùng hối hận vì chuyện tối hôm qua.
Hắn sai rồi, hắn sẽ không so đo với Thược chuyện mẹ của Tiểu Tình Nhi, càng không quan tâm Tiểu Tình Nhi có phải là do Thược và một người phụ nữ nào đó sinh ra, hắn chỉ muốn Thược không chiến tranh lạnh với hắn nữa.
Mấy ngày trôi qua, Thiên Thược Nghị cảm thấy rất khó chịu, cả người vô cùng kỳ quái, thế nhưng cảm giác kỳ quái này rất quen thuộc, quen thuộc đến mức khiến y vừa kinh hoảng vừa bi thương…..
Văn Nặc Thánh không nhận ra sự thay đổi của Thiên Thược Nghị mà vẫn còn chìm đắm trong ảo não. Rất nhanh, bảy ngày trôi qua, Thiên Nhĩ Tình đã tốt nghiệp xong lớp học phù thủy, hình phạt của Thiên Thược Nghị và Văn Nặc Thánh cũng kết thúc.
Nguyên trưởng lão mang Thiên Nhĩ Tình vào phòng giam.
“Ba ơi, con có thể xài phép thuật nha.”
Thiên Nhĩ Tình nhảy nhót đến trước mặt Thiên Thược Nghị, đắc ý cười khanh khách. Thiên Thược Nghị hôn bé, thản nhiên nói:
“Tiểu Tình Nhi về cùng cha đi.”
“Vậy còn ba thì sao? Ba không về chung ạ?”
“Ba muốn ở lại thành.”
“Không chịu!”
“Thược!”
Một lớn một nhỏ đồng thanh phản đối quyết định của y.
Thiên Thược Nghị không chút thay đổi sắc mặt liếc nhìn Văn Nặc Thánh: “Sau này xin anh hãy chăm sóc cho Tiểu Tình Nhi.”
“Em — được rồi.” Văn Nặc Thánh bất đắc dĩ đồng ý, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-phu-thuy/63865/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.