Á –”
Chưa bước vào cửa thì một tiếng hét thảm thiết như chọc thủng màng nhĩ vang lên. Cửa vừa mở ra thì một cái bóng đã nhào tới ôm lấy chân Thiên Thược Nghị, ngẩng lên gương mặt xinh xắn như thiên sứ, cười ngọt ngào:“Ba về rồi.”
Bế con trai lên, Thiên Thược Nghị hôn lên hai cái má bầu bĩnh của con.
“Hôm nay lại làm ‘chuyện tốt’ gì thế?”
Thiên Nhĩ Tình cười toe toét: “Con ‘không cẩn thận’ làm rách mất cái váy mà bà thích nhất, rồi ‘không cẩn thận’ làm đổ cái chất gì đó mà ông vất vả nghiên cứu được.”
“Ô, thông minh!” Thiên Thược Nghị xoa cái đầu nhỏ của Thiên Nhĩ Tình, không keo kiệt mà khen bé, chẳng buồn để ý đến cha mẹ mình đang tức đến tóe lửa chạy xuống
Cả hai người đều có dung mạo trẻ trung không hợp với tuổi, đây chính là năng lực đặc biệt của tộc phù thủy.
“Ba, mẹ, hôm nay ‘thoải mái’ chứ?” Thiên Thược Nghị nheo mắt cười đến sảng khoái.
Thiên Viễn Lôi trợn mắt nhìn y: “Ta với mẹ con mai đi du lịch, tự mình chăm Tiểu Tình Nhi đi.” Ai, mỗi ngày chăm thằng quỷ con này, phải sớm đi tị nạn thôi.
“Ha ha.” Sướng chưa? Dám ném con trai vào hố lửa, giờ báo ứng rồi đấy!
Thấy con trai cười sung sướng nhìn mình, Linh Vu Na muốn xông lên đập chết nó. Vốn chỉ muốn con trai sinh một đứa cháu cho mình chơi, ai dè đứa cháu này với thằng con mình giống y như khuôn đúc, đều là đại vương gây sự trời sinh. Ngày nào cũng làm bà với chồng bà tức đến khói bốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-phu-thuy/63856/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.