7.
Buổi tối ngày thứ ba, Tiểu Vương Tử lại một lần nữa đi ra bờ biển.
Lúc này đây Mỹ Nhân Ngư đã sớm ngồi trên tảng đá, hình như là đang đợi người.
Tiểu Vương Tử thở phì phì đi tới: Ngươi trả nhẫn cho ta.
Mỹ Nhân Ngư xoay người lại: Ngươi nói ta nghe thử một câu, vì sao lại đổi ý?
Tiểu Vương Tử: Vì ngươi là nam.
Mỹ Nhân Ngư: Làm sao? Ngươi kỳ thị nam nhân? Không phải ngươi cũng là một nam nhân đấy à?
Tiểu Vương Tử: …
Nói nghe còn rất có đạo lý, chính mình không có cách nào phản bác làm sao giờ?
Mỹ Nhân Ngư: Nói, trừ bỏ lí do là nam, ngươi còn bất mãn cái gì?
Tiểu Vương Tử: Ngươi có đuôi cá, không thể hồi cung cùng ta.
Mỹ Nhân Ngư làm một cái pháp thuật, đuôi cá mỹ lệ biến thành một đôi chân dài thẳng tắp.
Tiểu Vương Tử: ……
8.
Tiểu Vương Tử mang theo ‘vị hôn thê’ mới ra lò cáo biệt Tiểu thị vệ, rời khỏi làng chài.
Các ngư dân hoan thiên hỉ địa, phóng pháo hoa ăn mừng Mỹ Nhân Ngư rời đi.
Tiểu Vương Tử: Ngày thường ngươi làm chuyện thương thiên hại lí gì mà để người ta chán ghét thế này?
Mỹ Nhân Ngư đào đào lỗ tai: Cũng không làm gì, chỉ là bình thường đôi khi thèm ăn, muốn thôn dân lâu lâu đưa đầu trâu tới đánh chén vài bữa.
Tiểu Vương Tử thần nghĩ, đúng là một mỹ nhân ngư hung tàn, bây giờ cậu trả hàng còn kịp không?
Tiểu Vương Tử quay đầu nhìn thân thể cường tráng của đối phương, gạt đi ý niệm vừa rồi.
9.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-nhan-ngu-deu-la-gat-nguoi/269523/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.