Không biết trải qua bao lâu rừng quạ lại trở về với nguyên trạng vốn có của nó.
Naruko từ từ mở mắt, cô thu lại chakra của mình sau khi chakra được thu lại, cơ thể của mẫu thân cô từ từ đổ xuống Naruko lập tức giơ tay đỡ lấy. Vết rách không gian lại một lần nữa xuất hiện Naruko bế mẹ cô vào trong khi cô vừa khuất bóng, một thân hình nhỏ bé từ trong vết rách không gian đi ra nhấc bổng phụ thân cô bằng những chiếc đuôi rồi nhảy vào trong không gian.
Tại thế giới riêng biệt
Naruko đặt phụ mẫu mình lên giường người cô lại phóng ra một luồng chakra màu vàng kim, nguồn chakra này bao bọc chiếc giường lại đôi khi lại phân ra một lượng chakra nhỏ chảy vào cơ thể hai người. Nhờ có nguồn chakra đó mà sắc mặt tái nhợt, cơ thể kiệt quệ của họ dần dần tỏa ra sức sống.
" Thập vĩ ngươi giúp ta chăm sóc phụ mẫu nếu như có điều gì bất thường thì lập tức thông báo cho ta biết." Nói xong Naruko đứng dậy rời đi
" Vâng Thưa chủ nhân! "
Trong ngôi đền cách đó cả trăm dặm
Naruko bước đến một căn phòng nhỏ, trước mắt cô là một màu trắng xóa, Naruko không thể ước lượng được độ sâu độ cao hay độ rộng của căn phòng này nó giống như một thế giới màu trắng vậy. Naruko bước vào căn phòng, lạ thay khi Naruko vừa bước vào thì căn phòng màu trắng tràn ngập những màu sắc vàng kim. Naruko ngồi xếp bằng lơ lửng trên không trung giống như cô đang bay vậy, cô có vẻ như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-naruko/3802621/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.