Tống Á Hiên dáo dác nhìn quanh, thấy Đinh Trình Hâm đang ngồi bên cạnh nói gì đó với Mã Gia Kỳ, cậu bèn đưa tay kéo vạt áo của chàng.
Nỗi đau ở lồng ngực tối qua còn đọng lại trong trí nhớ, đưa một tay ôm lấy ngực áo, Tống Á Hiên chầm chậm ngồi dậy.
“Ca ca…”
Thấy Tống Á Hiên muốn ngồi dậy, Đinh Trình Hâm vội đưa tay đỡ lấy cậu, “Hiên Hiên, đệ thấy sao rồi? Có thấy không khoẻ ở đâu không?”
Tống Á Hiên vẫn còn ôm lấy vùng ngực, muốn nói gì đó lại thôi, gương mặt đầy sự khó hiểu.
“Lúc ta quay trở lại đã thấy đệ nằm ở dưới đất, vậy nên ta mới đưa đệ trở về phòng. Hiên Hiên, Nguyệt Khai hoa nở rồi!”
Tống Á Hiên ngơ ngác nhìn Đinh Trình Hâm, khẽ nhíu mày mà hỏi, “Nguyệt Khai hoa?”
“Không phải đệ nói có một ông lão tặng đệ một hạt giống sao? Đêm qua hoa đã nở rộ rồi, vào đêm trăng tròn nhất đấy”
“Nguyệt Khai hoa thì có liên quan gì đến việc đệ ngất xỉu ở hoa đình?” Mã Gia Kỳ lúc này mới lên tiếng, gương mặt đầy sự lo lắng và bất an.
Chưa đợi Tống Á Hiên kịp đáp lời, Đinh Trình Hâm đã lên tiếng, “Nguyệt Khai hoa là một giống hoa mọc quanh hồ Ngọc, cũng là một nơi nằm sâu trong Nguyệt lâm, loài hoa này cứ bốn mươi chín ngày sẽ nở một lần, mỗi lần nở hoa chỉ đúng nửa khắc rồi tàn, vĩnh viễn không mọc lại lần thứ hai. Hoa vừa nở, lấy nhuỵ hoa hoà vào nước để uống có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-ho-ly/3491781/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.