Những ngày sau Mã Gia Kỳ rời phủ đi đến quân doanh, Sở Nhiên ở trong phủ luôn tìm cách để làm khó dễ Đinh Trình Hâm cho thoả lòng đố kỵ.
Chàng từ đầu đến cuối đều nhẫn nhịn, chỉ là không để nàng ta làm tổn thương đến bản thân mình.
Không loại bỏ được Đinh Trình Hâm, Sở Nhiên càng lúc càng trở nên nham hiểm, nàng ta sai người bôi mỡ lên cầu độc mộc ở giữa hồ, rồi cắt bớt dây trên thành cầu, sau đó sai Đinh Trình Hâm mang chậu thuốc lớn đi qua bên kia bờ hồ.
Đinh Trình Hâm nghĩ cũng chẳng có gì to tác, bèn đồng ý. Đoạn, cầu đi được nửa, dây treo đã bắt đầu phát ra tiếng đứt đoạn, chân đứng không vững, thành cầu không chắc, Đinh Trình Hâm muốn thi pháp lại không tài nào thực hiện được.
Rầm một tiếng, Đinh Trình Hâm chìm sâu xuống dưới đáy hồ. Chàng giãy giụa trong nước, chỉ mong có thể trồi lên, nhưng cầu gãy vùi xuống liên tục, dây thừng quấn chặt vào thân, chàng lại không thể thi pháp bởi trước đó lão Vô đã đặt ấn chú quanh phủ.
Thời gian dần trôi qua, Đinh Trình Hâm chỉ biết chấp nhận để bản thân chìm xuống đáy hồ, từ từ mất đi ý thức.
Không biết bao lâu sau đó, Đinh Trình Hâm tỉnh lại, bên cạnh còn có Mã Gia Kỳ đang ngồi và Sở Nhiên thì đang quỳ dưới đất.
Mã Gia Kỳ tức giận tối mặt, lớn giọng nói, “Nếu ta không trở về kịp, nàng xem chuyện tốt mà nàng làm ra sẽ truyền đi đến đâu? Đường đường là vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-ho-ly/3491772/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.