Mã Gia Kỳ không trách tội A Liên, thậm chí còn ban thưởng rất nhiều bạc, bởi nàng ta ít nhiều cũng đã lập được công lớn.
Quay về phía Đinh Trình Hâm, y cũng ngỏ lời níu giữ, “Đã lỡ cất công đến đây chi bằng hãy ở lại, vương phi hiện tại vẫn chưa khoẻ hẳn, lang y trị khỏi cho nàng, chi phí bao nhiêu cũng được”
Đinh Trình Hâm nhìn y một lúc, trong đầu vẫn còn vang vọng câu chữ “vương phi nhà ta” mà y đã thốt ra, một lúc sau mới nhỏ giọng đáp lời, “Xong việc chỉ cần đưa ta quay về bìa rừng là được, không cần phải trả thêm thứ gì”
Mã Gia Kỳ gật gật đầu nhưng vẫn chẳng thể nhìn thấu đối phương đang nghĩ gì, chỉ đành hạ lệnh cho người dẫn lang y về chỗ nghỉ ngơi trước.
Đinh Trình Hâm không hành lễ, quay người đi thẳng về phía hoa đình.
...----------------...
”Lang y được sắp xếp ở chỗ nào?” Mã Gia Kỳ ngồi ở thư phòng, mắt vẫn không rời sổ sách trong tay mà hỏi.
Thị vệ bên cạnh khẽ đáp lời, “Hồi bẩm vương gia, khi nãy lang y ra khỏi đây đã đi về phía gian Đông Túc ở hoa đình, cũng căn dặn không cần phải dọn dẹp gì thêm, ngài ấy ở như vậy là được”
Khẽ ừ một tiếng, đoạn, y khẽ nhíu mày, lang y đó chỉ vừa mới đến đây, cớ nào lại rõ đường đi nước bước trong phủ đến vậy, ngay cả hạ nhân ở trong phủ vài tuần trăng vẫn còn nhầm đường kia mà.
“Lang y đó đang ở đâu?” Y hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-ho-ly/3491770/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.