Du Tiểu Mặc bị nhìn tới mức khó xử, do dự một chút liền hỏi: “Xin hỏi, có vấn đề gì không?”
Mọi người trong chốc lát tỉnh táo lại, ngoại trừ Ngũ sư huynh, mấy vị sư huynh khác đều nhíu mày.
Khuôn mặt không biểu cảm của Ngũ sư huynh vậy mà lộ ra một chút vui vẻ, nhìn hắn rồi gật đầu: “Không có chuyện gì hết, ngươi làm tốt lắm, lầu đầu chia sức mạnh linh hồn liền có thể thành công, thật có thể sánh ngang với đại sư huynh năm đó.”
Lời này thật sự là khen ngợi rồi!
Bốn vị sư huynh khác lập tức kinh ngạc.
Ngũ sư huynh vậy mà sẽ đem đại sư huynh ra so sánh với hắn, vậy có thể thấy năng lực khống chế sức mạnh linh hồn của hắn không hề tệ.
Tư chất của bọn hắn không hơn kém Du Tiểu Mặc là bao, ngoại trừ một người có linh hồn màu vàng là kém nhất, ba người khác đều có linh hồn màu xanh lá, nhưng bây giờ, bọn họ lại bị sư đệ nhỏ tuổi nhất hạ thấp, hơn nữa người này còn là người bọn họ có chút ác cảm, lập tực có cảm giác khó chịu cực kỳ.
Du Tiểu Mặc thật sự không nghĩ nhiều như thế, được Ngũ sư huynh khen, hắn có chút ngượng ngùng mà cười. Hắn thật tình không muốn gây chú ý, làm sao hắn biết được mình lần đầu đã có thể thành công phân chia sức mạnh linh hồn, nếu mà biết trước, hắn sẽ giả vờ thất bại mấy lần thì khỏe rồi.
Thực ra Du Tiểu Mặc cũng biết mấy vị sư huynh không thích hắn cho lắm, chỉ là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/198818/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.