Bõm!!!
Trên trời rớt xuống một bóng người rơi thẳng vào hồ nước xanh biếc.
Đỉnh đầu ngập trong nước lạnh thấu xương, Du Tiểu Mặc sợ tới mức hoảng hốt, hắn nghĩ mình đã rơi vào trong biển rồi, cố gắng vùng vẫy vô vọng trong làn nước.
Thế nhưng mà, hắn không biết bơi!!! Du Tiểu Mặc tuyệt vọng mà nghĩ, chẳng lẽ hắn vừa xuyên tới đây không được bao lâu đã bị chết đuối sao?
Trong lòng không nén nổi đau thương, xem ra cả hai đời hắn đều phải làm quỷ đoản mệnh. Nghĩ như vậy, Du Tiểu Mặc dứt khoát không vùng vẫy nữa, dù sao sớm muộn gì cũng chết, chết thì chết chứ sao, chỉ mong đời sau đừng làm quỷ đoạn mệnh nữa thì tốt rồi.
Toàn thân buông lỏng, Du Tiểu Mặc chờ đợi thời khắc mình chết chìm.
Chỉ là tâm lý không còn áp lực nữa, hắn rốt cục phát hiện ra chuyện khác thường, mở to mắt, không khỏi ngạc nhiên, thì ra nước chỉ sâu tới eo hắn, -_-||….
Lúc này Du Tiểu Mặc mới phát hiện, hắn đã không còn ở trong phòng nữa, lọt vào tầm mắt là một khung cảnh xa lạ, vị trị hắn đang đứng bây giờ là một hồ nước, chiếm diện tích khoảng một phần năm vùng không gian này.
Đây là một vùng không gian rất kì lạ, trời xanh mây trắng, rất sáng, nhưng không nhìn thấy mặt trời. Nhưng nếu nhìn kĩ, sẽ nhận ra rằng tất cả mọi thứ ở đây đều bất động, mây trắng không bay, không trung cũng không hề có tiếng gió, cỏ trong đất rất xanh tươi, nhưng không hề lay động, tới hồ nước hắn đang đứng cũng phẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/198809/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.