Trên bệ đá khổng lồ là một chùm sáng rực rỡ đang lơ lửng, trong chùm sáng có bảy loại màu sắc đan xen vào nhau, hình như chùm sáng khổng lồ này đang bao quanh một viên gì đó rất giống linh đan.
Bốn góc của bệ đá có điêu khắc bốn con rồng đá, rồng đá mở to miệng, dường như có một cái ống trong suốt nối liền giữa rồng đá và chùm sáng kia, một thứ năng lượng màu trắng đang được truyền vào bên trong, không ngừng tuôn vào linh đan.
Nhưng đây không phải là thứ khiến Du Tiểu Mặc bất ngờ.
Phía dưới bệ đá là một nhà tù trong suốt, bên trong có rất nhiều người bị nhốt, mà không, phải nói là linh hồn, có đan sư, cũng có tu luyện giả, còn có cả yêu thú, giờ phút này những linh hồn kia đang đau đớn rít gào, nét mặt dữ tợn vặn vẹo như chỉ hận không được chấm dứt tính mạng ngay giờ phút này.
Du Tiểu Mặc nhìn thấy có thứ gì đó bong tróc từ trên người họ, đúng là ngọn nguồn khiến họ đau đớn.
“Đó là tín ngưỡng và sức mạnh linh hồn.”
Đúng lúc này, bên tai hắn vang lên một giọng nói khàn khàn.
Du Tiểu Mặc quay đầu nhìn sang, phát hiện gã áo choàng trắng dẫn hắn tới đã rời đi, đổi thành một nam tử trung niên mặc áo bào rất giống pháp sư, giờ phút này gã đang nhìn chằm chằm vào chùm sáng kia như bị mê hoặc, nếu không phải bên cạnh hắn chỉ có một mình gã, có lẽ Du Tiểu Mặc sẽ nghi hắn bị ảo giác.
Từ lúc bị bắt cho tới bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336990/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.