Du Tiểu Mặc không biết tại sao mình lại xuất hiện ở nơi này, nhưng cuối cùng hắn cũng xác định mình đang ở trong ảo cảnh, bằng không thì sao chỉ bước một bước đã thoáng cái xuyên đến thế giới kia?
Tuy biết hắn nghe không hiểu, nhưng người đàn ông có làn da ngăm đen nọ vẫn cực kỳ nhiệt tình kéo hắn qua, nói bô bô một tràng với bạn mình bằng thứ ngôn ngữ của họ, có điều Du Tiểu Mặc cảm giác họ không có ác ý.
Sau đó, Du Tiểu Mặc liền đi cùng họ.
Cũng không lâu lắm, hắn biết mình hiểu sai rồi, đây không phải là Ai Cập, họ chỉ nói thứ ngôn ngữ có chút tương tự mà thôi, làn da ngăm đen, nhưng không phải là người màu, chỉ vì hành tẩu trong sa mạc nhiều năm, cho nên mới bị phơi nắng tới đen như vậy.
Những người này không phải là người bình thường, Du Tiểu Mặc cảm giác được sóng năng lượng rất khẽ trên người họ, đây là thứ mà chỉ tu luyện giả mới có, nhưng tu vi của họ rất thấp, thậm chí còn chưa tới Nhân cảnh.
Bọn họ đã đi được khoảng hơn nửa cái sa mạc, nhưng hoàn toàn không thấy một bóng người, cũng không thấy ốc đảo, trên đường chỉ dừng lại nghỉ ngơi, bổ sung nước một chút, sau đó lại tiếp tục đi về một hướng, họ có mời Du Tiểu Mặc uống nước, nhưng hắn không muốn.
Vốn cứ tưởng sẽ rời khỏi sa mạc như vậy, nhưng một đám đạo tặc sa mạc đột nhiên xuất hiện.
Cực kì đột ngột, thậm chí Du Tiểu Mặc còn không biết chúng chui ra từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336984/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.