“Nghe nói gần đây có một cường giả Thánh cảnh liên tục vơ vét động phủ Linh Sơn, đã có sáu bảy động phủ bị hắn càn quét, tốc độ rất nhanh, ngay cả cỏ dại cũng không bỏ qua.”
Cái gọi là cỏ dại chính là cỏ mọc xung quanh ruộng linh thảo, thời điểm Lăng Tiêu đào linh thảo phải bốc trọn vẹn cả một mảnh ruộng linh thảo, cho nên không chừa được cỏ dại, tất cả đều vào trong không gian của y hết.
“Chắc người kia không phải là đan sư thải cấp, tám chín phần là cường giả Thánh cảnh.”
“Nói thế không phải là thừa lời sao?”
Nếu như không phải là cường giả Thánh cảnh thì rất khó để phá hủy cấm chế bên ngoài động phủ một mình, chớ nói chi là nhanh như chớp, dùng phương thức bạo lực như vậy, tỷ lệ là đan sư cực kỳ nhỏ.
“Các ngươi cảm thấy là ai?”
“Ây, có vẻ đối phương hành động một mình, còn rốt cuộc là ai thì phải điều tra mới biết được.” Cường giả Thánh cảnh hành động một mình rất dễ gây chú ý, các thế lực khác sao có thể bỏ qua được.
Không để ý đến suy đoán của những người khác, Phó Thương Khung nhìn về phía Du Quân Kỳ đứng cạnh mình, “Du huynh, ông cho rằng người kia là ai?”
Du Quân Kỳ nhíu mày, tác phong này rất giống người nam nhân nọ, nhưng ông đã chưa gặp hai đứa những một năm rồi, liệu có phải là họ không?
“Ông cảm thấy thế nào?” Du Quân Kỳ ném ngược lại câu hỏi.
Phó Thương Khung hứng thú nói: “Ta đoán suy nghĩ của chúng ta rất giống nhau.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336964/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.