Cung điện của Bạch Hổ không nguy hiểm như Du Tiểu Mặc tưởng tượng, bề ngoài thì hoa lệ thật, nhưng thực tế lại keo kiệt tới không còn gì để nói, đại điện trống rỗng, cũng chỉ có mấy cây cột và trần nhà được khảm nạm bảo thạch đẹp mắt, có thể nói là cả nhà chỉ có bốn bức tường.
Du Tiểu Mặc cầm bản đồ nhìn tới nhìn lui, cuối cùng xác định nó đúng là bản đồ cung điện, bên trên không ghi rõ chỗ nào có bảo bối, chỉ có mấy nét vẽ kì quái, nét vẽ được chia làm ba loại đỏ, vàng và lam, ngoằn ngoèo vòng vèo như mê cung.
“Thế này thì phải làm sao để tìm bây giờ?”
Du Tiểu Mặc cảm thấy có bản đồ cũng như không.
Mà điều khiến hắn tức giận nhất là, hắn có tổng cộng hai tấm bản đồ, kết quả là cả hai tấm đều có vấn đề, chẳng lẽ cái gọi là bản đồ không phải nên dẫn hắn đến thẳng địa điểm cần tìm, rồi để hắn nhẹ nhàng tìm được kho báu sao?
Vì sao thứ gì trên tay hắn cũng giết chết cả đống tế bào não của hắn thế này, biết rõ chỉ số thông minh của hắn âm hai số rồi mà còn đòi thử thách hắn sao, ông trời thật không có mắt!
Lăng Tiêu nói: “Bạch Hổ là một tên rất lười.”
“Cho nên hắn cũng lười vẽ bản đồ à?” Du Tiểu Mặc nghiến răng nghiến lợi.
Lăng Tiêu bật cười: “Bạch Hổ là một truyền thuyết, ngay cả Tứ Linh cũng ít khi gặp được hắn, đến cùng không ai biết suy nghĩ của hắn thế nào, nếu hắn giống như Tứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336942/chuong-589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.