“Em vẽ cái gì đấy?” Lăng Tiêu cầm tấm bản đồ được Du Tiểu Mặc vẽ vời hí hoáy suốt nãy giờ, một tấm bản đồ nguyên vẹn bây giờ lại có thêm mấy đường cong loạn xì ngậu, nhìn mà không hiểu ra sao.
Du Tiểu Mặc cướp lại tấm bản đồ, “Không giúp đỡ thì không có tư cách ghét bỏ, em vất vả lắm mới vẽ ra được địa hình Bạch Hổ bị phá vỡ đó, đây là tâm huyết của em.”
“Cái em gọi là vất vả chính là một đống đường nét kì quái nhìn như tranh của trẻ con ấy hả?” Lăng Tiêu gật gật đầu cười mờ ám, y không nhìn ra đấy.
Du Tiểu Mặc bảo vệ bản đồ trong ngực, đương nhiên hắn biết mấy nơi hắn vẽ nhìn xấu như cái thứ được hự từ hoa cúc ra, nhưng đó cũng là tâm huyết của hắn mà, lập tức giải thích: “Anh thì biết cái gì, phải thế này mới hay chứ, người khác có nhìn vào cũng không biết em đang vẽ gì, chỉ có mỗi mình em hiểu thôi.”
Lần này Lăng Tiêu không phản bác lại.
Du Tiểu Mặc bỗng cảm nhận được chiến thắng đã lâu lắm rồi chưa đến với hắn.
Ngày hôm sau, hai người cùng tiến vào Động Vực.
Có điều thời điểm đang chuẩn bị tiến lên lại bị mấy người xa lạ chặn đường, một nam hai nữ, nam thì cũng tàm tạm, nữ lại có dáng vẻ rất phiêu lượng, tướng mạo giống nhau tới chín phần, có vẻ là một đôi hoa tỷ muội song sinh.
Du Tiểu Mặc không khỏi nhíu mày lại.
“Tại hạ Ngưu Từ Dương.” Nam tử chắp tay cười sang sảng, như không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336933/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.