Bách Điểu cốc, thánh địa của Yêu Hoàng tộc.
Trên bầu trời mênh mông bát ngát bỗng xẹt qua một tiếng thét, bầu trời như bị chia làm hai nửa, các loại chim sống bên ngoài Bách Điểu cốc đột nhiên phát ra tiếng kêu ầm ĩ, sau đó rối rít bay ra ngoài như bị kinh sợ.
Hơn ba bốn trăm con chim bay khắp bốn phương tám hướng, hình ảnh cực kỳ đồ sộ.
Cùng lúc đó, tại một trúc lâu trong Bách Điểu cốc.
Lầu các rộng lớn tràn ngập áp suất cực thấp, đưa lưng về phía thang lầu, tổ phụ của Cơ Vân Lang – Cơ Hách đang tràn đầy nộ khí, bàn tay phải đặt trên mặt bàn, ngón tay vặn vẹo, tóc như muốn dựng ngược tới nơi.
Tiếng thét dọa chim chóc bên ngoài Bách Điểu cốc chính là tác phẩm của lão, vừa nhìn đã thấy tức giận ghê lắm.
“Đại trưởng lão, ý của ông là muốn để đứa cháu đáng thương của ta chết một cách không minh bạch như thế sao?” Cơ Hách giận tới nỗi không kịp thở, nếu đại trưởng lão không cho lão một lời giải thích hợp lý, lão quyết không từ bỏ ý đồ.
Người ngoài chỉ cho rằng Cơ Vân Lang mất tích thôi, trên thực tế, chỉ có người của Yêu Hoàng tộc mới biết rõ, Cơ Vân Lang đã chết.
Yêu Hoàng tộc có một căn lầu bản mệnh, trong lầu thờ cúng tâm hỏa bản mệnh của tất cả các thành viên trong Yêu Hoàng tộc, mà cái gọi là tâm hỏa có ý nghĩa là người chết đèn tắt.
Cơ Vân Lang chết rồi, tâm hỏa của hắn sẽ tắt ngay trong giây phút ấy.
Nếu nói tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336931/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.