Thường thì Du Tiểu Mặc không có thói quen mua túi trữ vật, sở dĩ hắn có nhiều như vậy đều là vì trước kia hắn giao dịch với người ta còn tồn lại, cho tới bây giờ hắn không biết có một ngày mình sẽ cần túi trữ vật đến thế.
Nhìn thấy các thôn dân mong đợi được sở hữu túi trữ vật, cuối cùng Du Tiểu Mặc quyết định phải tới thành Tinh La một chuyến, dù sao cả đi cả về chỉ hết hai canh giờ, có thể trở lại trong ngày.
Nói một tiếng với hai người, Du Tiểu Mặc bắt đầu xuất phát.
Đôi vợ chồng già thấy hắn chu đáo như vậy, quyết định đi thuyết phục mấy gia đình khá cố chấp giúp hắn.
Sau khi rời khỏi thôn Hồ, Du Tiểu Mặc bảo Miêu Cầu huyễn hóa thành khuôn mặt khác, xác định không có sơ hở mới gấp rút đi tới thành Tinh La.
Thời gian đi đường còn nhanh hơn hắn dự liệu mười lăm phút, có điều thời điểm chạy đến bên ngoài thành Tinh La, hắn đã thở hổn hển rồi.
Thành Tinh La rất lớn, là một trong những cửa khẩu đi tới thành Xích Huyết.
Với tư cách là tòa thành trì lớn nhất Nam Lục, sự phồn vinh của thành Tinh La làm cho người ta khó mà tưởng tượng được, chỉ riêng cửa thành đã có rất nhiều lối vào, bằng không thì chỉ đợi xếp hàng vào thành cũng đã lãng phí nửa canh giờ.
Sau khi đóng phí vào thành, Du Tiểu Mặc nhanh chóng tìm được cửa hàng bán túi trữ vật, thoạt nhìn thì có vẻ là hiệu bán vải, nếu không phải nhờ người chỉ đường, hắn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336837/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.