Vệ Bạch không có hứng thú với cường giả Thánh cảnh thần bí kia, cũng không có hứng thú với biến cố của gia tộc Xích Huyết, hắn chỉ muốn biết vì sao Lăng Tiêu lại biết danh tự của sư phụ.
Hơn hai trăm năm trước, hắn bị Khâu Nhiễm đuổi giết, sau đó vô ý rơi xuống một sơn cốc, sơn cốc kia là một chỗ cực kỳ hung hiểm, tràn ngập năng lượng không gian, lúc hắn rơi xuống tình cờ gặp phải vết nứt không gian, khi ấy, hắn không hề có chút sức chống cự nào đã bị vết nứt không gian cắn nuốt mất.
Vệ Bạch cho rằng mình chắc chắn phải chết.
Vậy mà hình như ngay tại thời khắc này, vận mệnh của hắn đã thay đổi, hắn bị cuốn tới vị diện cao cấp – đại lục Thông Thiên.
Đây cũng chưa phải là may mắn nhất, may mắn phải kể tới lúc hắn bị vết nứt không gian đẩy ra, đã không chết, còn ngã trên người Phó Thương Khung.
Không đọc sai đâu, đúng là trên người Phó Thương Khung.
Nếu không phải tu vi của Phó Thương Khung cao, chắc cả đời anh minh của minh chủ Thương Minh sẽ bị hắn nện chết luôn quá.
Thực ra cũng không giống với lời đồn, ban đầu Phó Thương Khung chỉ thấy hắn đáng thương, bởi vì dù hắn may mắn sống sót, nhưng kinh mạch toàn thân đều bị phá hủy, linh hồn cũng bị chấn thương khủng khiếp, nếu như lúc ấy Phó Thương Khung không cứu hắn, có lẽ hắn đã chết rồi.
Sau đó, Phó Thương Khung dẫn hắn về liền giao cho đại đệ tử Tả Diễm, Tả Diễm giống như sư phụ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336829/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.