Xung quanh tràn ngập uy áp cường đại, như cuồng phong bạo vũ, đè thẳng xuống quán rượu nho nhỏ này, một vài người sợ tới mức ngã khỏi ghế, đặt mông xuống đất, nhưng nét mặt ai nấy đều ngây dại.
Khi tất cả mọi người bị uy áp cường đại này làm cho kinh sợ, thì Hồ Khang Ninh đang phải đứng mũi chịu sào.
Đường đường là cường giả Hoàng cảnh, nhưng khi đứng trước khí thế này chỉ như con thuyền nhỏ bấp bênh trên biển rộng, bị đánh bay khỏi quán rượu như một miếng vải rách, chật vật đập thẳng vào bức tường đá đối diện, tiếng động ầm ầm vang lên, lúc rơi xuống mắt đất gã còn lăn lông lốc vào vòng mới dừng lại, đã hấp hối.
Cả quán rượu chìm trong tĩnh lặng.
Mấy giây sau, từng đợt từng đợt tiếng hít khí liên tiếp vang lên.
Ánh mặt mọi người nhìn nam tử anh tuấn và thanh niên đã có thêm sợ hãi và kính sợ.
Tuy họ không biết là ai đã ra tay, nhưng chắc chắn là một trong hai người này, đa số đều nghĩ là do nam tử anh tuấn kia.
“ẦM!”
Ngay trong lúc mọi người nghi ngờ không thôi, một tiếng động đinh tai lại vang lên.
Tiếng động kia truyền tới từ phía bên cạnh, mọi người quay đầu nhìn sang, không bất ngờ lắm khi thấy khuôn mặt Hồ Ân lúc này đã đen hơn than, tay phải của hắn siết chặt, đang đặt trên bàn, hiển nhiên tiếng động kia chính là do hắn tạo ra. Ánh mặt lạnh lẽo như băng giá nhìn chằm chằm vào nam tử anh tuấn và thanh niên, âm lãnh như rắn độc, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336746/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.