Du Tiểu Mặc vừa cùng Lăng Tiêu ra khỏi hậu đài của phòng đấu giá, đã thấy Đạo Vân đứng ở bên tường, cảm thấy kinh ngạc, “Đạo Vân, không phải bảo ngươi về trước rồi sao, sao còn đứng đây đợi chúng ta làm gì?”
Đạo vân nhìn thấy họ, nhún vai đầy bất đắc dĩ, “Chỉ sợ các ngươi còn không biết lúc các ngươi vào hậu đài đã có chuyện gì xảy ra đúng không.”
“Liên quan tới cái tay Đường Hạo kia hả?” Lăng Tiêu thản nhiên hỏi, ánh mắt lại hoàn toàn thờ ơ.
“Không tệ.” Đạo Vân cợt nhả liếc nhìn Lăng Tiêu.
Du Tiểu Mặc nói: “Đến cùng thì đã xảy ra chuyện gì?”
Đạo Vân giải thích: “Sau khi rời khỏi phòng đấu giá, tay Đường Hạo kia đã bảo người của hắn rải lời, nếu ai còn dám che chở cho chúng ta thì sẽ là kẻ địch của Âm Dương Cốc, gia tộc Đoan Mộc sợ rước họa vào thân, liền phân rõ giới hạn với chúng ta, bây giờ chỉ sợ không trở về tửu lâu được rồi.”
Tuy hắn biết gia tộc Đoan Mộc có nỗi khổ tâm riêng, nhưng vẫn thấy khó chịu, ngay cả tửu lâu cũng không cho bọn họ ở lại, tốt xấu gì thì bọn họ cũng là ân nhân cứu mạng của Đoan Mộc Thanh cơ mà.
“Vậy chẳng phải chuyện về không gian truyền tống kia sẽ bị bỏ dở?”
Du Tiểu Mặc có thể hiểu cho hành động của gia tộc Đoan Mộc, nghe Đạo Vân nói thế cũng không thấy bất ngờ, điều hắn thật sự lo lắng mà, nếu gia tộc Hạ Nhĩ cũng vì chuyện này mà cấm họ sử dụng không gian truyền tống, vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336742/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.