Thực ra không phải là có thể, mà là chắc chắn Du Tiểu Mặc sẽ chọn linh tinh, sau đó sẽ dành chút xíu thời gian để tiếc nuối cho nguyên tố chi tâm, nhưng mấy giây sau là hắn sẽ quên chuyện này ngay, rồi ôm một đống linh tinh cười như tên ngốc, đây tuyệt đối là chuyện Du Tiểu Mặc sẽ làm.
Xà Cầu tỏ vẻ, nó đã nhìn thấu chủ nhân nhà mình rồi, cho nên nó không nghĩ Lăng Tiêu đại nhân sẽ đem chủ nhân làm cớ, bởi vì đây chính là sự thật.
Du Tiểu Mặc bị Xà Cầu đả kích đến nỗi tự chạy vào góc trồng nấm.
“Đợi đã!” Đúng lúc này, có người lên tiếng phản đối, giọng nói mềm mại phá vỡ sự yên lặng, hóa ra là Phù Dung tiên tử.
Sự chú ý của mọi người liền chuyển qua ả.
Phù Dung tiên tử ném cái nhìn u ám về phía Hắc Thiên, “Hắc Thiên, ban đầu ở đảo Kính Hoa đã thỏa thuận học viện Đạo Tâm chỉ có ba phần thôi mà, bây giờ ông lại hứa hẹn cho hắn bảy phần là có ý gì, ông coi chúng ta đều không tồn tại hả?”
“Thỏa thuận? Thứ nhất, người phá vỡ thỏa thuận hình như là các ngươi phải không.” Hắc Thiên chắp tay sau lưng, ánh mắt lạnh lẽo như băng tuyết liếc nhìn ả, giọng nói lạnh lùng sát phạt.
Sắc mặt Phù Dung tiên tử thay đổi, “Ông đang nói bậy bạ gì thế, bọn ta phá vỡ thỏa thuận lúc nào? Ta thấy ông đang kiếm cớ cho mình thì có!”
“Có phải kiếm cớ hay không, tự các ngươi biết rõ.” Hắc Thiên nói, “Từ lúc bắt đầu các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336715/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.