Hắc Thiên thì thào, cũng cảm thấy uy áp thần cảnh này có chút quen thuộc, sự tỉnh táo trên mặt cuối cùng cũng bị vẻ khiếp sợ thay thế. Trong toàn bộ đại lục Long Tường này, ông chỉ biết một vị cường giả thần cảnh, đó chính là viện trưởng Hàn Công. Nhưng hiển nhiên khí tức này không phải thuộc về Hàn Công, mà là một người hoàn toàn xa lạ.
Không chỉ một mình Hắc Thiên thấy khiếp sợ, cả đám người Phù Dung tiên tử cũng bị áp chế tới mức đứng im một chỗ, trên mặt tràn đầy sự kinh ngạc, bọn họ tranh đoạt hồi lâu, vậy mà bên cạnh vẫn có một vị cường giả Thần cảnh đang ẩn núp sao?
Du Tiểu Mặc kích động tới mức túm chặt cánh tay Lam Cầu, móng tay gần như bấm sâu vào thịt hắn, khí thế này là của Lăng Tiêu, cuối cùng thì y cũng chịu ra tay rồi.
Lam Cầu đưa mắt nhìn cánh tay đang bị tàn phía của mình, không nhịn được mà liếc mắt khinh bỉ, chẳng phải ngài đã sớm biết thực lực của Lăng Tiêu lão đại sao, còn kích động đến vậy, mà có kích động cũng đừng trút lên hắn chớ, tuy rằng không hề đau.
Trong mây mù dày đặc, xuất hiện một bóng người như ẩn như hiện.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, bóng người màu đen kia bước ra khỏi làn mây mù, lộ rõ khuôn mặt trước đám đông.
Vừa nhìn đã biết người này là người ngoài, đó là một nam nhân cực kỳ tuấn mỹ, giữa cặp lông mày đẹp đẽ kia là hoa văn hình một ngọn lửa màu tím, phảng phất như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336713/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.