Với tư cách là một trong những đại hiểm cảnh của thâm sơn, ở sườn núi Bất Chu này có một con yêu thú cấp mười chiếm cứ.
Tuy rằng không thiếu yêu thú cấp chín, nhưng đa số đều nghe theo lệnh con yêu thú cấp mười kia, nghe nói bản thân con yêu thú này đang thủ hộ một cây linh thảo cấp mười, cho nên trên cơ bản nó sẽ không chú ý tới linh thảo của những yêu thú khác.
Nếu muốn lấy cây linh thảo kia bằng tốc độ nhanh nhất, thì không thể nghi ngờ gì, con yêu thú cấp mười kia chính là đường tắt ngắn nhất.
Sau khi có ý định này, hai người nhanh chóng tìm ra huyệt động của con yêu thú nọ.
Yêu thú kia đã biến hóa, cho nên Du Tiểu Mặc không nhìn ra hắn là giống yêu thú gì.
Lăng Tiêu giải thích: “Nguyên hình của hắn là Ngạo Mạn điểu, sau khi hiện nguyên hình thì xung quanh sẽ có một luống hắc khí quanh quẩn, người bị hắc khí này nhiễm vào, sẽ dần dần bị ăn mòn mà chết, yêu thú cấp mười bình thường không phải là đối thủ của hắn.”
“Cảm giác cái tên này giống như Thất Tông Tội.” Du Tiểu Mặc nhận xét.
Lăng Tiêu nói: “Không phải rất giống, mà chính là Thất Tội thú, bọn họ hình thành từ những lời nguyền rủa, là một kiểu yêu thú khác biệt, thực lực gần bằng Đế Vương thú.”
Đế Vương thú thì hắn không dám hy vọng xa vời, nhưng mà Thất Tội thú hả, nói không chừng có thể nuôi một con nha.
Lăng Tiêu nở một nụ cười khoe hàm răng trắng noãn, “Muốn thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336673/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.