Thời điểm hai người chen vào được, vụ cạnh tranh ghế đang tiến hành hừng hực như lửa.
Bởi vì giá cả càng ngày càng cao, đã vượt qua phạm vi mà rất nhiều người có thể chấp nhận được, cho nên chỉ còn lại mấy người giàu có đang cạnh tranh.
Du Tiểu Mặc nhìn qua đám người đang đấu giá, có người mặt đã tái xanh, có người vẫn bình tĩnh, dường như cái giá tiền này vẫn quá bình thường với họ, một người trong đó là một công tử quần áo đẹp đẽ, tay cầm quạt phe phẩy, nhìn vẻ mặt khinh miệt của gã, có lẽ phải nhất định giành được phòng thượng đẳng.
Lúc này, công tử kia gấp quạt lại, dùng cái vẻ mặt ngạo mạn nói: “Ta ra năm vạn, ta muốn lấy hết năm phòng này.”
Nói xong, gã giễu cợt nhìn mấy người đang cạnh tranh.
Nhưng cộng cả gã và tùy tùng cũng chỉ có ba người, căn bản không cần tới năm phòng, cũng vì thế hành động này tương đương với khiêu khích, thái độ ngang ngược vô cùng.
Mấy người cạnh tranh với gã lập tức giận dữ.
Một người đàn ông thoạt nhìn có thực lực khá mạnh đi thới, cố kiềm nén khí thế toàn thân, khó chịu nói: “Tiểu tử, ta thấy ngươi chán sống rồi hả, đừng tưởng cứ có kim tệ thì ngon.”
Công tử kia không chút hoang mang, cũng chẳng hề bị khí thế của người nọ dọa cho sợ hãi, ngược lại còn làm tình hình tệ hơn: “Bản thiếu gia có kim tệ, muốn tiêu thì tiêu, làm sao? Một đám nghèo kiết xác cũng dám tranh giành với bản thiếu gia.”
Người nọ giận dữ, khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336565/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.