Vì vậy, một đám người cứ như vậy cùng đi về một hướng.
Du Tiểu Mặc mấy lần muốn hỏi tại sao Lăng Tiêu tại sao lại đồng ý đi cùng mấy người này, bản đồ trên người họ tuyệt đối không thể bị mấy người Thang Vân Kỳ nhìn thấy được, chỉ là tìm mãi mà cũng chẳng có cơ hội, vì Thang Vân Kỳ cứ quấn quít bên người Lăng Tiêu ríu rít nói chuyện, căn bản là hắn không có cách nào nhắc tới chuyện kia được.
Nhưng cũng có thể khẳng định, chắc là Lăng Tiêu đã sớm dự định từ trước, cho nên mới đồng ý mà không thương lượng với hắn, dù trong lòng vô cùng tò mò, nhưng Du Tiểu Mặc vẫn phải kiềm chế.
Linh thảo và yêu thú trong Ngọc Linh Quật rất nhiều, Du Tiểu Mặc mới rời khỏi nơi này chưa tới mấy canh giờ, nhưng hắn cũng định quay lại Ngọc Linh Quật để đào thêm chút linh thảo, cho nên cũng không phản đối.
Trên đường đi, người nói nhiều nhất chính là Thang Vân Kỳ, cũng không biết cô nàng kiếm đâu ra lắm chuyện để nói như vậy, chuyện trên trời dưới đất đều lôi ra nói, ngay cả Lăng Tiêu không đáp lại nhưng nàng vẫn nói hăng say.
Du Tiểu Mặc nhàm chán ngồi trên người Đại Cầu.
Tuy chân Đại Cầu bị thương, nhưng khả năng tự lành của Huyết Thương lang phi thường mạnh, cộng thêm việc Du Tiểu Mặc không tiếc dùng linh đan để chữa thương cho nó, trước mắt vết thương kia đã bắt đầu kết vảy, không ảnh hưởng chút nào tới dáng người mạnh mẽ của nó.
Đang chán muốn chết, Giang Lưu đi phía trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336522/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.