Đối với năm bình linh đan, người có hứng thú không chỉ ở lầu một, mà trên ghế khách quý ở lầu hai cũng bắt đầu có người chú ý, cuối cùng năm bình linh đan bị Tiêu Dao Môn mua đi, giá cả là hai mươi lăm vạn.
Cái giá tiền này thực ra đã vượt xa giá trị thật của năm bình linh đan rồi, chỉ là Tiêu Dao Môn giàu như vậy, hẳn là không để tâm tới chút tiền ấy, những người khác thấy người ra tay là Tiêu Dao Môn, đành phải buông tha, tranh đoạt với Tiêu Dao Môn kỳ thực chính là hành động châu chấu đá xe mà thôi.
Du Tiểu Mặc cảm giác mình bị thiệt thòi quá nhiều, lúc nghe thấy cái giá tiền này, bật khóc thành một dòng sông chui vào trong ngực Lăng Tiêu cầu an ủi.
Đan Tâm Phường quá thâm hiểm, dùng mười ba vạn để mua linh đan của hắn, trong nháy mắt đã bán lại với giá hai mươi lăm vạn, buôn bán lời gấp đôi, quá hiểm độc, hắn quyết định ghét bọn họ.
Lăng Tiêu cười híp mắt ôm Du Tiểu Mặc, khẽ vuốt lưng hắn tỏ vẻ an ủi.
Cảnh tượng này không thể tránh khỏi mà lọt vào mắt nhiều người, đặc biệt là cô nàng áo đỏ Mộc Dao ngồi đối diện, vừa nhìn thoáng qua đã trợn tròn hai mắt, không kiềm chế nổi tia dị sắc lóe lên trong mắt, chỉ là nàng vẫn không nghĩ tới hướng kia, dù sao thì ở đại lục Long Tường này, nam nam ở chung với nhau cũng không nhiều lắm.
Cô nàng chẳng qua chỉ cảm thấy kì lạ, hóa ra quan hệ của hai người này còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336462/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.