“Nếu như lời thề vô dụng, vi sư cần gì phải để ngươi thề.”
Khổng Văn trầm giọng, lập tức phổ cập kiến thức cho hắn về những chuyện liên quan đến lời thề và tu luyện giả.
Nói ngắn gọn, lời thề giống như chướng ngại vật lúc qua cửa, nếu như ngươi phá vỡ lời thề, bất kể ngươi là đan sư hay tu luyện giả, lời thề này cũng sẽ theo ngươi vĩnh viễn, giống như tâm ma, mãi tới khi ngươi chiến thắng nó mới có thể biến mất, hoặc là… chính mình biến mất.
Nếu như là đan sư, 100% khả năng từ nay về sau sẽ ngừng mãi mãi ở đẳng cấp đó.
Nếu như là tu luyện giả, vậy thì càng thảm hơn, lúc tu vi đột phá thì lời thề sẽ hóa thành tâm ma quấn lấy ngươi, nhẹ thì trọng thương, nặng thì lưu lại tai họa ngầm, khiến cho ngươi từ nay về sau ngừng mãi mãi ở cảnh giới đó, cho nên bất kể là tu luyện giả hay đan sư, không ai dễ dàng lập lời thề.
Du Tiểu Mặc nghe mà mồ hôi lạnh nhỏ giọt, may mà hắn không vi phạm lời thề lần trước lúc tới Trung Mạch, nếu không thì cái thứ kia sẽ như giòi trong xương mà ám ảnh hắn, vĩnh viễn cũng đừng hy vọng lên cấp.
Chỉ là nói đến việc trung thành với phái Thiên Tâm, Du Tiểu Mặc cảm thấy, cảm tình của hắn đối với phái Thiên Tâm cũng không sâu như vậy, hơn nữa hắn cũng chẳng cần công pháp của phái Thiên Tâm, nếu chỉ vì một bản công pháp vô dụng mà làm mình bị phái Thiên Tâm quản chế, hình như không đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336451/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.